Logo
Trang chủ
Chương 21: Bày trận

Chương 21: Bày trận

Đọc to

Mình ló đầu ra nhìn mà trong lòng vô cùng hồi hộp, không biết rồi mọi thứ sẽ như thế nào đây. Thực sự lúc này mình lo lắng cho S còn hơn cả bản thân mình nữa. Kétttttt, tiếng xe hơi drift một đường dài trên sàn. Thằng đệ của lão J đánh con xe ép sát cái cửa cuốn, chắn ngang hết 2/3 lối vào nhà kho. Lão J và hai người kia lăn các thùng phi và bất cứ thứ gì có thể làm vật cản, bịt hết các khoảng trống còn lại của cửa ra vào. Một quyết định hết sức khôn ngoan, lão J định chắn ngang không cho bọn chúng lùa xe mô tô vào một lúc. Nếu muốn xông vào thì bọn chúng bắt buộc phải bỏ xe mà leo vào, như thế thì thuận tiện cho lão và đồng bọn xử từng thằng hơn. Đang khen thầm trong bụng thì thấy J bật tung nắp xăng của chiếc xe hơi ra, lão xé áo đút một đầu vào bình xăng, đầu kia để rũ ra ngoài, có lẽ muốn cho xăng theo áo thấm ra ngoài. Đậu mợ, ông thần này lại làm cái gì thế kia? Trong cái nhà kho chật hẹp chỉ có một lối ra vào này, lão cho nổ xe thì cả bọn thành heo quay hết thảy! Thề với các thím, mới khen được chút thì giờ mình muốn cầm khẩu DE ngắm thẳng vào đít lão thần đèn kia mà bóp cò, éo mịa, chơi dại vãi!

Đằng nào cũng lỡ rồi, mình chỉ còn cách nhìn xung quanh tìm xem còn lối nào thoát không, vạn bất đắc dĩ thì còn mở đường máu cho S thoát. Ngó sơ qua thì có mấy cái cửa sổ gần chỗ mình nấp, nếu đập vỡ thì cũng có thể chui và nhảy ra ngoài được. Hơi cao nhưng nếu công kênh cho S trèo qua thì chắc cũng được, nhưng không biết bọn nó có bao vây bên ngoài không nên mình cũng không dám manh động. S mà có chuyện gì thì mình hối hận suốt đời.

Đoàng đoàng đoàng, đệt mợ, bọn nó chưa vào mà đã xả đạn rồi à? Mình són vãi ra, nhưng không phải, là tiếng pháo... Lúc sau này nghe lão J nói mới biết là bọn nó cho người ra ngoài đốt pháo, để lỡ ra có tiếng súng nổ thì cũng không ai nghi ngờ mà báo cảnh sát. Ở cái khu vắng tanh này thì chả có ai ở, may ra tít trên đỉnh núi có lèo tèo một, hai căn nhà, ngoài ra toàn tiếng máy bay cất và hạ cánh ồn điếc tai, vậy mà bọn nó vẫn cẩn thận như thế. Dự là định hốt xác cả team mình hôm nay rồi.

Két... két.... kétttttttt... Tiếng bọn bên ngoài đang dùng gậy sắt nạy cái cửa cuốn lên, chẳng mấy chốc nữa thì cái cửa sắt sẽ bật mở thôi. Lão J, L và hai tên đệ cũng đã vào vị trí cố thủ, trải đều ra mỗi người một góc chứ không túm tụm lại một chỗ, nhằm phân tán sự chú ý của bọn nó. Rộttttttt, tiếng cửa cuốn bung ra và cuộn lên, ngay lập tức lão J bắn ngay một phát ra ngoài, không biết có trúng đứa nào không nhưng phát đạn phủ đầu này rất có chủ đích. Bọn nó thấy trước mặt là chướng ngại vật, không thể phi xe vào ngay, đối thủ lại có súng bắn ra nên ngay lập tức chùn bước, bỏ xe và kiếm chỗ ẩn núp. Tình thế như thế này rất có lợi, địch ngoài sáng mà ta thì trong tối, chỉ cần cố gắng cầm cự đợi tiếp viện tới là ổn, mình cũng bớt lo phần nào.

Đang suy nghĩ trước mọi tình huống có thể xảy ra thì một vòng tay ôm ngang lấy hông mình... Là S, mình cảm nhận được là em đang rất lo sợ, thân mình em ôm lấy mình mà run lên từng chập, kèm theo đó là cảm giác ướt át sau lưng, mình biết là em đang khóc. Lúc đó thì bỗng nhiên dũng khí trong mình đột nhiên dâng trào, adrenaline chắc max level cmnl. Mình quả quyết bất cứ thằng đàn ông nào ở vào tình thế lúc đó thì cho dù có núi lở cũng sẵn sàng hi sinh để che chở cho người mình yêu. Cái đó giống như là bản năng có sẵn trong tiềm thức của phái mạnh rồi. Thím nào nói gặp cướp mà quẳng gấu lại bỏ chạy một mình thì về tự hoạn đi nhé. Sự tự tin tăng lên gấp bội, trong tay lại cầm súng nên lúc này mà có Batman, Superman, Spiderman hay cả thánh Phồng thì mình cũng cân nốt, chả ngán ai cả đâu.

Thời gian đang là đồng minh của team mình, nó cứ chậm chạp trôi qua cùng nỗi mong ngóng đồng bọn của lão J. Mình cũng ngạc nhiên là bọn kia sao lại im ắng một cách lạ thường, không kèn không trống, súng lại càng không. Chẳng lẽ bọn chúng vì sợ mà bỏ cuộc dễ vậy sao? Đang nghĩ lan man thì, XOẢNG.... tiếng kính vỡ, cái cửa sổ cách chỗ mình nấp khoảng 3m vỡ toang, một thằng hộ pháp to như voi cầm cây Shotgun (na ná cây trong CS) nhảy bổ vào. Tình thế lúc đó rất nguy hiểm bởi vì chỗ mình nấp vuông góc với vị trí thằng trâu đó vừa phi vào, nó chỉ cần nhìn ngang qua trái là mình với S nằm ngay trong tầm súng của nó. Hoảng quá, mình mở cửa xe, đẩy S vào rồi mình cũng nhảy tót vào theo, choàng người qua ôm lấy em, một tay cầm chặt khẩu DE chờ đợi, nó mà tới là mình liều mạng với nó ngay.

Lão J tuy to xác nhưng phản xạ nhanh như sóc. Vừa nghe tiếng và thấy thằng kia phi vào là lão quay lại phơ ngay không cần suy nghĩ. Thằng kia không biết có dính chưởng không nhưng thấy lăn lộn mấy vòng rồi chui tót vào một chiếc xe cũ gần đó, cách chỗ mình cũng khá xa. May mà lão J ra tay nhanh nên nó không kịp để ý thấy mình, mình thì nhìn rất rõ chỗ nó núp, giờ mà phơ nó là bể gáo ngay. Nhưng mà mình... không dám, bà mịa, chém gà chém vịt thì còn dám, kêu chủ động bắn người thì xin thua, cuộc đời còn dài, tương lai còn tươi sáng. Mình còn phải học cho xong rồi còn lấy S đẻ một đống con nữa chứ, bắn nó xong vào tù thằng khác nó nuôi S của mình à.

Liếc qua thì thấy 1 thằng đệ của lão J tay lăm lăm súng hướng về phía cái cửa sổ lúc nãy, đợi thằng nào trèo vào nữa là xúc ngay tắm lự. Cũng có mấy thằng nhón lên định phi vào nhưng thấy thằng đệ lão J bắn rát quá nên cũng không dám liều. Tình thế bây giờ là lão J với thằng L canh cửa trước, 1 thằng đệ (từ giờ gọi A cho tiện nha các thím) canh khu cửa sổ và thằng còn lại (B) đang lần mò tìm xúc ku trâu nước mới nhảy vào. Thằng trâu kia chắc là trúng kẹo của lão J lúc nãy rồi, thấy im re không phản kháng gì, đợi một lúc mà chẳng thấy đồng bọn vào tiếp tế, nó sợ quá nên giơ súng lên tỏ ý đầu hàng.

Thằng đệ lão J tiến tới từng bước thận trọng, bảo nó quẳng cây Shotgun ra rồi giơ hết hai tay lên trời cho mọi người cùng nhìn thấy. Thằng ku ngoan ngoãn làm theo, thằng B tiến lại gần đạp 1 phát khiến nó ngã dúi dụi, hai tay để sau ót, lớ ngớ là ăn kẹo của B ngay. Lấy tay soát một lúc, B rút trong quần thằng kia ra cây dao găm rồi cắm cái rột vào đùi nó, thằng ku rú lên xoay người lại, ngay lập tức ăn ngay cái báng súng vào mồm và mũi bất tỉnh cmnl.

Bọn kia nghe tiếng đồng bọn trong này rú lên thì cũng nhao nhao muốn xông vào nhưng vấn đề là không ai dám xông lên trước cả. Chú nào đi đầu là xác định làm bia hứng đạn cho mấy người đi sau rồi đó. Tình thế bế tắc, địch không dám vào mà ta cũng chẳng dám ra, cứ cù cưa như vậy được một lúc thì... RẦM RẦM RẦM... tiếng xe mô tô phân khối lớn của một nhóm khác kéo đến. Theo như tiếng động này thì số lượng xe cũng ngang ngửa nhóm ban đầu chứ chẳng kém. Mình bối rối không biết phe địch hay ta đây, nếu cứu viện với thì quá tuyệt vời, còn không thì coi như toi. Bọn nó mà nổi điên lên bất cần lấy lại số tiền mà đốt cái nhà kho này thì đời mình coi như chấm hết...
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thôn Phệ Tinh Không Phần 2 [Dịch]
Quay lại truyện Casino ký sự
BÌNH LUẬN