Logo
Trang chủ
Chương 60: Vàng

Chương 60: Vàng

Đọc to

Công việc hiện tại khá là đơn giản, hàng ngày 3 người chỉ cần ăn mặc như các nhà khảo cổ rồi tha hồ ra vào kim tự tháp, trả một số tiền nhất định rồi ở trong đó bao lâu tùy thích. Thú thật đây là giai đoạn thoải mái và thư giãn nhất của mình trong suốt chuyến đi, nó cũng tựa tựa như câu chuyện ăn khế trả vàng, chỉ khác là mình có thể mang túi ba gang đi bao nhiêu chuyến tùy thích, cho đến khi hết vàng thì thôi. Nói thì nói vậy chứ lúc đối diện với cái lỗ chui ngược vào kim tự tháp thật sự mình đắn đo dữ lắm. Nghĩ tới cái viễn cảnh chui rúc trong cái lỗ bé tí, cựa mình còn khó thì bản thân không khỏi rùng mình liên tục. Tuy nhiên dưới áp lực + hăm dọa của lão J thì mình cũng phải cắn răng mà chui vào thôi, và quả thật là sau khi làm vài chuyến thì cái cảm giác sợ ban đầu cũng từ từ tan biến dần, thay vào đó là sự hân hoan trước những thứ "trộm" được (tự nhận gạch). Chuyến quay lại căn phòng ngầm dưới lòng kim tự tháp sau khoảng nửa tháng trị bệnh vẫn tạo ra cái cảm giác rợn người như lần đầu tiên phát hiện ra nó. Đối diện với mình vẫn là các bộ xương vẫn nằm lặng lẽ với các hình thù và tư thế kinh dị như hăm dọa sự quay trở lại của những kẻ xâm phạm.

Bỏ qua những cảm giác ghê sợ kia, cả nhóm bắt tay vào việc cắt nhỏ cái khối kim tự tháp kia ra. Việc này chỉ có hai từ để diễn tả là "thú vị", vàng khá mềm so với các kim loại khác (nếu là nguyên chất 100% thì có thể lấy tay bẻ phát gãy luôn), cục vàng này nặng và chắc là có pha ít tạp chất khác nên ba người thay phiên nhau cưa. Cũng không đến nỗi vất vả cho lắm, loáng cái đã được 2 góc to của kim tự tháp và bỏ đầy 2 balo. Đang hì hục cưa cái góc thứ 3 thì... RỐPPPP, lưỡi cưa như muốn gãy đôi khi chạm phải một cái gì đó cứng vô cùng. Thì ra lúc đặt lưỡi cưa vào góc thứ 3, bởi vì xác định là cục cuối trong ngày hôm nay nên thằng L có hơi tham để sấn vào hơi sâu, muốn cắt nhiều hơn tí, ai dè chạm ngay vào một cái hộp đá nằm ngay trong lõi. Vô cùng tò mò không biết thứ gì trong đây mà phải giấu kỹ như vậy. Mình lật đật nhờ lão J phụ gọt hết vàng xung quanh để lôi cái hộp ra.

Chiếc hộp đá có diện tích cỡ tờ giấy A4, cao tầm 20cm và không có bất kỳ một họa tiết nào cả, hoàn toàn trơn nhẵn. Nhìn kỹ xung quanh thì nó như là một khối vuông vức hoàn hảo không tì vết, nhưng khi gõ nhẹ thì có cảm giác rỗng bên trong. Chẳng biết thời xưa người ta làm như thế nào nhưng chắc là cùng với kỹ thuật với việc đúc đá kim tự tháp mà mình đã chứng kiến trước đây. Gạt tính tò mò qua một bên, cả nhóm lục đục thu xếp quay trở lên vì sợ trễ giờ người ta đóng cửa tham quan thì kẹt lại không ra được. Mình quyết định tạm thời chỉ đem hai cục vàng to lên, chứa trong hai ba lô của J và L, còn bản thân sẽ ưu tiên đem cái hộp về nghiên cứu trước. Lên tới mặt đất là cũng quá trưa rồi, còn phải chui một đoạn hầm chật hẹp để ra ngoài, vừa phải cảnh giác bị bảo vệ phát hiện nữa, do đó khi về tới khách sạn thì trời cũng đã bắt đầu chập choạng tối. Lão J và thằng L thì rất hí hửng xem xét lại chiến lợi phẩm ngay lập tức, J đã rất chu đáo liên hệ với mấy thằng đệ vốn có chút kinh nghiệm "làm ăn" ở châu Phi, nhờ chúng nó bay sang hỗ trợ việc tiêu thụ số vàng "đào" được. Chỉ cần tuồn lậu qua được Ấn Độ thì nó sẽ nhanh chóng hóa thành trang sức hợp pháp và trở nên "sạch".

Chuyện xử lý giang hồ của J thì mình không quan tâm lắm, miễn sao cuối cùng có $$$ và chia đều là được rồi. Đối với mình thì có một mối quan tâm khác hấp dẫn hơn nhiều, đó là chiếc hộp bằng đá bí ẩn kia. Loay hoay gần cả tối không tìm cách nào mở ra được, mình phát cáu và cuối cùng cầm cây búa phang luôn mấy phát vỡ tan tành. Mình hồi hộp mong đợi không biết có cái gì bên trong, dẫu là gì đi nữa chắc hẳn cũng phải rất quý giá mới được cất giấu kỹ như vậy. Bơi móc đã đời thì cuối cùng cũng lôi ra được một... cuộn da dê. WTF??? Da dê??? vãi cả Ai Cập, troll nhau à. Hơi bị thất vọng, nhưng thôi cũng dằng lòng mở cái cuộn da kia ra xem có cài gì trong đó. Và rồi từng chút từng chút một, bản thân đâu ngờ rằng mỗi đoạn da dê được lật ra đang thay đổi cả vận mệnh cuộc đời mình. Cả một sấp da dày toàn hình vẽ, vô cùng đơn giản và xúc tích, nó dường như khiến cho một thứ gì đó đang hình thành trong não mình, kích động đến từng tế bào thần kinh làm cho cơ thể như hóa đá bất động. Bí mật mà theo mình có thể là vĩ đại nhất của loài người, mục đích của kim tự tháp được xây từ vài ngàn năm trước đã thậm chí vượt qua trí tưởng tượng của bất cứ một con người từ thông thái nhất cho đến điên rồ của thời đại ngày nay, đang dần dần lộ rõ ngay trước mắt.

Không thể hoàn toàn thấu rõ hết hoàn toàn vào thứ vừa tìm thấy, hay phải nói là không thể tin được vào cái nội dung gần như là hoang đường kia. Mình lao như bay đến cái máy tính và bắt đầu làm các tính toán cũng như tìm hiểu sơ về những khái niệm khoa học trên internet, cố gắng tạm thời bù đắp tạm thời cho sự thiếu hụt về hiểu biết của bản thân. Sau một đêm dài vật lộn với mớ hỗn độn các giả thuyết, định luật, thậm chí cả các lời tiên tri với hi vọng chứng minh được cho nội dung trong cuộn da dê kia, nhưng tất cả càng làm cho mình rối tung rối mù hơn. Cuối cùng cho đến lúc đầu sắp bốc khói, thì manh mối đầu tiên cũng đã dần hé lộ. Khi mình liên kết với các sự kiện mà bản thân đã chính mắt chứng kiến, đó là một mẩu thông tin cỏn con mơ hồ trên internet nhưng đã thực sự làm mình chấn động.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Ngôn Tình: Tinh Hán Xán Lạn
Quay lại truyện Casino ký sự
BÌNH LUẬN