Logo
Trang chủ
Chương 16

Chương 16

Đọc to

Mẹ tôi bĩu môi.

- Thế sáng nay bên mình đã đi những cửa nào rồi?

- Đi rồi, đi xong hết rồi. 30tr. Người ta bảo tí thả thôi.

- 30tr, rồi còn tao còn mày, mày xem, không đơn giản thế đâu con ạ. Riêng cái xe kia mà dắt vào đấy, rồi lằng nhằng sau này xin ra cũng mất 10tr. Con dream của thằng Hải, ngày xưa vào đấy chúng nó quần cho nát như bã, hết thằng này tới thằng kia lấy đi. Lúc xin ra cũng hết 3tr đấy con ạ. Xe này nó không như xe vi phạm giao thông, không có bến bãi gì cả. Nó thích cho lấy lúc nào thì lấy, không thì cứ đợi, chừng nào việc của người nhà mình còn chưa ngã ngũ nó cứ bảo sếp không giải quyết thì ăn c*t nó à?

- Nhưng mà giữ người cũng chỉ được 24h thôi. Cùng lắm thì 1h đêm nay là phải thả người rồi. - Chị tôi cãi.

- Chúng mày nghĩ đơn giản quá, đấy là giữ người, riêng giữ người thì là 24h nhưng nó không nhất thiết là đúng 1h bắt thì 1h thả, có thể là đêm tối, nó cho tới trưa mai thả cũng được. Nhưng còn nếu giam. Khi mà nó thấy hết thời hạn giữ mà chưa xong việc, Quận nó có thể kí cho chồng mày vài cái giấy 3 ngày. Mày biết mấy cái buồng kia để làm gì không? Không phải là để xây cho đẹp đâu con ạ. - Mẹ hất hàm chỉ về phía mấy phòng tạm giam.

- Nhà anh Dũng có chơi với quận mà con cũng nói chuyện với mấy thằng hình sự rồi, chúng nó bảo là xong xuôi là thả thôi. Thằng Sơn ý, nó mấy lần lên bar nhà mình, con lạ gì, nó cũng làm bên điều tra của quận. Chính nó dắt tay bọn con tới nhà cấp trên.

Đúng lúc ấy thì điện thoại mẹ tôi lại reo, cắt ngang cái cuộc cãi nhau đau đầu này. Chỉ thấy mẹ Alo, ậm ừ một chút, tôi thoáng thấy mặt mẹ có hơi biến đổi rồi lại bình thường như cũ. Linh cảm như có chuyện gì đó không lành, tôi quay sang nhìn chị và cũng bắt gặp cái nhìn ái ngại của chị tương tự, có lẽ bà ấy cũng cảm thấy như tôi.

- Mấy đứa ở quán bar đâu hết rồi?

- Mấy đứa mới ra thì về nhà nghỉ rồi, còn một ít thì về bar, hôm nay bar vẫn làm việc mà. Còn mỗi nhà mình thôi, con nhận ở đây trông, khi nào các anh ra thì gọi mọi người mang hoa tới đón. - Chị tôi lại toe toét.

- Cho mẹ nói chuyện điện thoại với người nhà thằng Dũng.

- Vâng, để con gọi cho chị Hằng (cái bà mà tôi vừa đèo đi lấy xe), chị ấy là giám đốc bar nữa có gì mẹ cứ nói với chị ấy là đúng nhất.

Mẹ tôi cầm máy.

- Alo, Hằng à? Ừ, cô là mẹ cái Linh đây. Cháu ra chỗ nào yên yên một tí nói chuyện được không ồn quá tai cô kém... Ừ thế này Hằng nhé, cô vừa có điện thoại từ quận gọi ra, vừa có cuộc họp khẩn kết thúc cách đây mấy phút... Ừ, giờ cô mới chỉ biết là người ta đổi thụ lý thôi, chưa rõ mọi chuyện thế nào nhưng có vẻ không tốt lắm... Không nội dung cuộc họp thì cô không được biết, người ta nói vắn tắt thế thôi, thay đổi thụ lý và làm lại hồ sơ... Rồi, cô cũng biết là nhà cháu có người trong đấy, nếu là thay đổi tốt cho người nhà mình thì cũng tốt thôi, nhưng cô báo trước cho cháu thế... Thôi được rồi, nếu thế thì có chuyện gì cô sẽ gọi cháu.

Rồi mẹ tôi cúp máy ném cái điện thoại ra bàn. Chị tôi lo lắng hỏi:

- Có chuyện gì thế mẹ?

- Không phải tự nhiên mà người ta lại đổi thụ lý, trừ khi có chỉ đạo từ cấp cao hơn. - Mẹ nói và lần đầu tiên hôm nay tôi nghe giọng mẹ có chút gì đó lo lắng.

- Mẹ nghĩ là có chuyện gì ạ? Liệu có sao không?

- Chúng mày sáng chạy chọt ai rồi?

- Bọn con đến đặt vấn đề với cấp cao nhất quận rồi ạ.

- Chạy thế là sai rồi, một quận có 3 phó phụ trách điều tra, hình sự và hộ khẩu, đáng lẽ vụ này chúng mày phải đi gặp ông làm hình sự thì có thể sẽ xuôi xuôi nhanh. Nhưng thôi, chắc chắn là sáng nay ông ấy đã nhận lời chưa?

- Ông ấy nói là sẽ chiếu cố, bọn con cũng đã đưa chút ít gọi là rồi.

- Vậy thì sau ngày hôm nay, nếu có chuyện gì, chúng mày phải nhớ, bám chặt chân ông ý, bám thật chặt vào.

- Vâng.

Điều đáng tiếc là những ngày sau này, thì chị tôi đã quên không nói lại điều này với anh chị em trên bar để mọi chuyện khó cứu vãn hơn rất nhiều.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: [Dịch] Luân Hồi Nhạc Viên
Quay lại truyện Chạy Án
BÌNH LUẬN