Logo
Trang chủ
Chương 29

Chương 29

Đọc to

Tiếng quạt trần quay vòng vòng trên đầu không xua được sự ngột ngạt trong căn nhà vốn chẳng bao giờ mát mẻ này. Mẹ thì vẫn ngồi đấy với *dantri, docbao, ngosao.net*... Và cốc trà ô long loại ngon mà bà tha lôi tận Bắc cuốc về. Chị thì tay chống trán miệng lảm nhảm "Thất đức, thất đức... Thất đức quá...". Mình vẫn cố bật *youtube* lên xem mấy clip hài mong cho nhanh tới giờ cơm cho bớt lắm chuyện nhưng tiếng lầm bầm của bà ấy cứ dai dẳng củ hành bên tai, đến độ uất ức quá mình phải quát lên:

- Chị có thôi ngay đi cho em nhờ không thì bảo? Thất đức cái gì? Mẹ chứ, cầm đồ cho vay, cầm hồ bán sới. Thì nhân đức lắm đấy mà kêu.

- Nhưng đấy là người ngoài, đây là anh em.

- Ai là anh em với chị? Dứt ruột mẹ đẻ ra chỉ có hai chị em mình. Chị không nghe lão già ấy nói à? Anh em gì với cái loại nhà chúng nó.

- Mày sao đấy? Bố mẹ là chuyện bố mẹ, mày không nhớ bao lần mày gây gổ trên Tràng Thi...

- Này em nói chị nghe. Nhà này chưa chết hết người, em chưa khiến, chẳng qua là ông ấy thích dây vào thôi. Nói dại nhỡ có lần nào ông ấy táng chết con nhà người ta, thì em được yên đấy.

- Mẹ, loại trắng mắt. Người ta cũng chỉ vì bênh mình nên mới ra nỗi ấy, mà giờ mình vì câu nói mà dìm người ta xuống bùn.

- Xin lỗi chị nhé, nói qua nói lại. Nếu nó ra mà không hung hăng, thì người nhà mình giờ cũng chả nằm kia. Mình tưởng ông ý khéo mồm khéo miệng, ra khoe quen ông nọ bà kia, bọn kia nó nể nó buông, chứ nếu thích gây gổ. Chị có tin không? Mai em dò ra nhà bọn kia, nhè lúc nó ở nhà, mặc thường phục, đánh cho thấy cụ nội luôn. Nhà thì 1 tuần đủ 7 ngày đều như vắt chanh em cho chục thằng ra đi bậy ở giữa cửa ý. Làm gì được nhau?

- Thôi thôi.. Tao xin mày...

- Chị lại sắp quên đấy, cái bọc chị cầm là ở đâu ra? Còn chưa rõ vô tình hay cố ý, chị hôm ấy dở hơi đi cầm đã ngu rồi. Giả thử hôm ấy chị ko đưa em, giả sử em lại ko vất đi, lại giả sử tiếp là 2 chị em bị bắt. Thôi xác con mẹ nó định luôn. Khỏi phải chạy. Nản? Anh em tốt gớm. Mẹ nếu là chị. Chị xả mẹ nó xuống bồn cầu hay là lại đút cho người nhà?

Bà ấy cứng họng, uất lên, định gân cổ lên cãi. Mình bồi mẹ nó thêm mấy câu nữa cho bà ấy nản hẳn đi

- Trước giờ em thấy anh chị, hoành tráng lắm. Cứ nghĩ là đủ long đủ cánh rồi. Anh chị làm gì, em theo. Em cũng đ" hiểu sao hôm ấy, em lại đứng nhìn? Bình thường thì hung hăng lắm. Giả sử hôm ấy mà lao vào bồi chúng nó một phát giờ em cũng nằm mẹ nó khám rồi, ngồi đây mà cãi nhau với chị đâu. Giờ chị muốn tốt thì tin ở mẹ, không thì cầm tiền ra mà nhờ mấy thằng ở bar chạy cho. Gớm chúng nó lại chả đang vắt chân lên cổ mà lo cho cái bar ý, hơi đâu để ý nhà chị. Tận mắt em nhìn thấy 1 thằng đây này, tai nghe luôn, miệng nói là mặc kệ nhà mình, không dây vào. Vâng đại cổ đông đấy, anh em tốt đấy. Giờ chỉ chờ người nhà mình cứu người nhà mình thôi. Mẹ không phải tự nhiên mà làm thế đâu, chị em mình ngu quá, đ" biết gì thì tốt nhất ngậm lại. Mẹ không có lí do, thì cũng chả dìm thằng anh tốt của chị làm gì. Mẹ nhỉ?
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Wǒ ài nǐ
Quay lại truyện Chạy Án
BÌNH LUẬN