- Tao còn biết là con này là chúa hay bật ghi âm, mày nói chuyện cũng bớt dông dài đi, cái gì đáng nói thì nói, không đáng thì thôi. Người ta chết vì vạ miệng nhiều hơn tai nạn oto đấy con ạ. Nhà mình nói gì thì nói, kinh nghiệm xã hội không bằng dân giang hồ đâu.
Chị lại im lặng, thật ra chưa bao giờ mình thấy bà ấy nhu nhược và yếu lòng đến thế. Lại thở dài. Đàn bà khó làm được việc lớn là vì tấm lòng. Mệt mỏi, mình nhấc xác lên tầng đi tắm.
Đang xả nước trong nhà tắm. Thì thấy bà ấy đập cửa thình thình
- Kiên, kiên ơi... - Có gì hoảng hốt trong giọng bà ấy.
- Sao chị- Mình thò cái đầu ướt rượt ra.
- Nó đến... Thằng viện đến...
- Cái gì? - Mình kinh ngạc. Đóng sầm cửa lại mặc vội bộ đồ mới thay ra. - Chị với em cái quần bò trên móc. Nhanh. Em xuống xem sao, mẹ dưới đấy à?
- Mẹ, quần đùi cũng được. Kệ nó, xuống nghe xem nó nói gì với mẹ. Chị trót nói là ốm rồi, đừng đóng cửa hành lang, chị đứng ngoài nghe.
- Sợ gì nó. Chị theo em xuống đây. - Mình vừa nói vừa lau lau cái tóc. - Đứng nhà mình còn sợ gì ai nữa.
Mình hùng hổ kéo bà ấy xuống nhà. Xuống đến nơi đã thấy mẹ đang pha trà nóng mời khách, hóa ra bà cố ý kéo dài thời gian đợi hai chị em xuống, cho đông đủ. Lúc bấy giờ câu chuyện mới bắt đầu.
- Cháu nói cháu làm ở viện à? Thế cháu gặp thằng Bình nhà cô chưa? Nó có khỏe không cháu?
- Bình khỏe cô ạ, Bình dặn dò cháu là nhắn với cô hết sức lo cho anh ấy.
- Vậy à? Thế thì cháu đợi Bình ra thôi, rồi anh em giải quyết với nhau, chứ cô có nhờ vả gì đâu.
- Vâng, lỗi là do chúng cháu, có hơi đường đột. Chúng cháu cũng tự ý làm mà không thông báo trước với nhà cô. Cháu cũng hơi chủ quan, và tin tưởng anh Bình quá. Cứ nghĩ là dốc sức làm thì là nhà cô sé xử sự đúng cách..
- Thế nào là không đúng cách hả cháu? Để cô nói cho cháu biết. Bình nhà cô nó phạm tội, nó phải bị xử theo đúng quy định của pháp luật. Nhà cô là nhà làm ăn lương thiện. Nhà cô rất tôn trọng luật pháp. Cô nói cho cháu biết, nhà cô có cậu em ruột tên là... (họ tên chú B)... Làm... (chức vụ)... ở... (tên cơ quan). Từ khi thẳng Bình nhà cô bị bắt tới nay. Cô cũng chưa thèm nhờ nó một câu. Nhưng giờ cháu đã tới đây nói thế này. Cô xấu hổ vì con cô quá, không ngờ nó phạm pháp không ăn năn hối lỗi, mà còn nghĩ tới chạy tội, lại coi thường pháp luật như vậy. Dám nhờ cả người thi hành pháp luật giúp qua mặt luật pháp. Cô cảm thấy bực và giận con cô quá.
- Cô, dù sao cũng là con mình, làm cha mẹ thì nên lo hết trách nhiệm cô ạ. Chúng cháu đã chuyển tội danh cho anh Bình sang tội nhẹ hơn và có khả năng sẽ chỉ bị án treo hoặc phạt hành chính thôi. Đấy cháu cũng thông báo với cô như thế.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: [Dịch] Vạn Cổ Đệ Nhất Thần