Về nhà luôn cho lành, không thèm cà phê, cà pháo gì hết. Đi về, tuôn vào phòng, mở điều hòa coi phim luôn cho đã, coi phim xong lại vào hóng bình luận của các thím… Cài điện thoại luôn là 4 giờ 15 đi đón chị cho khỏi phải quên…
Chơi bời đã đời cũng đến giờ đi đón chị. Đi tới trường thì trường chưa ra, đứng đợi như các phụ huynh đợi con em khác. Cũng có đứng gần vài phụ huynh khác, có nói chuyện hỏi thăm vài câu xã giao, có một phụ huynh hỏi:
- Con đi đón em hả? Nó học lớp mấy rồi.
- Dạ. Con đi đón chị con. - Chả nhẽ nói đón người yêu :sweet_kiss:
- Chị con là ai? Cô giáo hả?
- Dạ. Cô L, dạy Lý ạ.
- Ờ. Cô Lý trẻ đó hả? Nhà ngay XXX phải không?
- Dạ.
Mọi người bàn tán về chị, nói chung toàn khen thôi. Nở lỗ mũi luôn :baffle:. Bàn xong bàn qua mấy thầy cô khác. Rồi chuyện ABC, XYZ… Tới đúng 4 giờ 35 thì tiếng trống trường vang lên, làm nhớ đến thời học sinh ghê. Học sinh ào ra tùm lum, học sinh đi ra cũng giãn bớt, nhìn sâu vào trường thì thấy bóng dáng thân quen của chị bước ra, đúng chuẩn như Ngọc Trinh :sexy:… chị không ra một mình mà kế bên là thầy H, hình như hai người đang kể chuyện hài hay sao mà cười kinh thế nhẩy?. Thầy H ngồi trên chiếc Hayate (chả biết đúng tên không?), chị đi bộ mà quay sang cười nói suốt. Giờ ra về thì người đi trước đi sau thì đi, còn đi đôi thì chị không biết, cái cổng trường bé tẹo mà. Chả lịch cmn sự tý nào… :canny:
Chị bước ra, ngó quanh ráo rát tìm em, em giơ cmn cánh tay lên quơ quơ cho chị biết. Chị thấy cười tươi rồi bước lại, thầy H chạy tới:
- Thưa thầy...
- Ừm. Nay không đi học à?
- Dạ không! Em nghỉ thi tới 21 mới đi.
- Ừm.
Xong thầy H quay sang chị:
- Bữa nào L bị hư xe hay gì thì kêu anh qua, anh chở cho, làm phiền V làm gì?
Em nói luôn:
- Có phiền gì đâu thầy. Đây là Nhiệm Vụ cũng như là Trách Nhiệm của em đối với chị L. - Em vừa cười vừa nói, kiểu nửa đùa, nửa thật. Mong là hiểu những gì em nói, nói tới đây không hiểu nữa là bó tay. >"
- Chị: V đang trong thời gian làm nô lệ cho em. :sogood:
- Thầy H: Là sao? :misdoubt:
- Chị: Bí mật của hai chị em. :look_down: - Cười điêu không thể tả, vừa nói vừa với tay lấy nón bảo hiểm bước lên xe.