Đứng đợi được xíu chị bước ra, áo dài màu trắng, quần màu hồng nhạt, giày cao gót, tóc búi cao, để mái chéo. Chị thì rất biết cách ăn mặc, da chị trắng, mặc đồ màu sáng lên thì thôi rồi, xinh khỏi phải bàn cãi nữa :sexy:. Xách theo một giỏ xách màu trắng. Chị đeo nón bảo hiểm vào và leo lên xe luôn…
- Sao nay kêu anh đưa đi nữa?
- Thì em thích vậy á.
- Sở thích gì lạ vậy? Đày đọa nhau à?
- Ừm. Hihi
- Ở đó mà cười. Ghét anh thì nói mẹ… à không, nói đại một tiếng đi.
- Thương anh mới bắt anh chở đó. Nhiều người muốn được chở mà chở không được đâu nha? :look_down:
- Ề ồ. Có luôn. :shame:
- Có hết á. Cần không, bỏ em ở đây, anh núp ở đâu đi, một cú điện thoại 5 phút sau có người đưa đi.
- Thử nha? Trai lắm thế. Bỏ lại đây nha.
- Ừm. Bỏ đó đi. Rồi em gọi thầy H ra. Hehe :look_down: - Chị cười điểu…
- Lại thầy H. - Em nói vẻ hơi giận, nói thẳng là ghen đấy.
- Ừm. Thầy H tốt lắm, kêu chở đi đâu cũng chở, không cần lý do và cũng không than phiền…
- Vậy bỏ ở đây kêu ổng đến nhé :canny: - Em bực bội thật sự rồi nhé.
- Em giỡn xíu thôi mà. Chở đi nhờ có xíu mà than rồi, sau này sao mà nhờ chuyện lớn…
- Anh cũng giỡn mà. Hehe :sogood: - Thấy mình cũng sai nên làm một câu gỡ gạt. Haha
Đi một lúc cũng đã đến trường chị, nói chung căn bản từ nhà chị đến trường cũng gần không xa lắm. Chị bước xuống xe:
- Chiều nay đón em nha. Hết tiết 5 á.
- Ừm…
- Sao? Không vui hả…
- Không. Vui mà. Cười nè. Hí hí hí.
- Cười gian dễ sợ. Nhớ chiều sang đón nha. - Chị vừa đi vào vừa nói ra…