Chương 87
Thế là những ngày nghỉ Tết bắt đầu, em không đến lớp, không đến quán, cũng không đến võ đường nữa. Mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày nhạt nhẽo, mấy đứa bạn cũ cứ gọi đi nhậu, đi mát-xa riết, em chẳng tha thiết gì cả, chỉ ở nhà tập tạ rồi lướt web. Chị L về quê thăm mẹ, Lacoste cũng cùng mẹ về quê, chỉ có Hồ Ly và Công Chúa thì vẫn ở nhà như em. Đêm đêm em lại nhắn tin qua lại với Công Chúa và Hồ Ly, rồi lấy cái quần của Lacoste ra "hưởng thụ" rồi mới ngủ. Thế là những ngày Tết trôi qua thật ảm đạm, em thì từ cái vụ để quên áo khoác thì chả dám đi chơi riêng với Công Chúa hay Hồ Ly. Em cứ ở nhà rồi đến mùng 1 đi chúc Tết dòng họ.
Rồi thì những ngày Tết cũng qua, sau hơn 2 tuần nghỉ Tết, quán bắt đầu hoạt động lại. Giây phút mong chờ của em cũng đến. Trên chiếc 67 huyền thoại, với thao tác quen thuộc, đạp máy, bóp côn, vô số rồi rồi chạy, em bon bon trên đường đến quán, đường phố khá vắng, đến đầu hẻm, cái bảng hiệu quen thuộc, em chạy vào trong, dừng xe trước quán, gác chống, nhìn qua ô cửa, em đã thấy bóng dáng của 4 thiên thần.
Hôm ấy mọi người đều có mặt sớm tại quán, ai nấy đều vui vẻ tay bắt mặt mừng, riêng Lacoste thì có vẻ hơi suy tư. Hôm ấy quán khá vắng, có lẽ vẫn còn dư âm của ngày Tết. Sau Tết, Công Chúa, Hồ Ly, Chị L đều mập mạp và xinh hẳn lên, có Lacoste thì có vẻ ốm đi, cả buổi nó cứ buồn buồn thế nào ấy.
Thằng "mặt mụn" sau khi nghỉ Tết thì đã thoát được kiếp "Alone", cứ gọi điện, nhắn tin rồi cười một mình suốt. Em cũng mừng cho nó, tội nghiệp lắm mấy thím ợ, nhiều lần cứ gặp rồi nhờ em tư vấn tình cảm cho, thế mà giờ đây đã có "gấu". Em thì sau Tết dành dụm được ít tiền nên sắm được một con iPhone 3GS, em tha hồ mà chụp hình mấy "baby" để tối ngắm.
Em đang mãi mê chụp lén Công Chúa với Hồ Ly thì con Lacoste đến níu áo em.
- Anh N ơi!
Mặt nó buồn lắm, em nghĩ nó đang gặp chuyện gì đó không vui.
- Sao em?
Nó liếc nhìn xung quanh rồi nói nhỏ với em.
- Anh vào bếp nói chuyện với em được không?
Rồi nó dẫn em vào bếp, trong bếp không có ai cả, khá yên ắng. Nó có vẻ căng thẳng lắm, nó cứ đứng yên trong bếp, em nghe được cả hơi thở và nhịp tim của nó nữa.
- Sao em?
Nó ngước lên, nhìn em tha thiết rồi lại cúi mặt xuống, giọng nó run run, lí nhí:
- Anh ơi! hình như... hình như... em... có thai rồi! :ooh: :waaaht: :shot:
Đề xuất Voz: [Tư vấn] cưa cô bạn thân nhất