Logo
Trang chủ
Chương 6

Chương 6

Đọc to

 Lúc còn nhỏ em hay được nghe ông nội kể ma quỷ hợp với cây sứ nên hay chọn nó làm nơi trú ẩn. Vô gần tới phòng thằng Hải thì bỗng nghe tiếng lao xao. Do tướng thằng Duy giống như con khỉ đột nên dễ dàng chen vào trong. Hai thằng em tướng như con nhái nên chẳng chen vào nổi, đành đứng ngoài hóng. Khoảng nửa tiếng sau thằng Duy nó ra, mặt buồn buồn. Nó nói:

- Thằng Hải nó nói được có mấy chữ rồi tắt thở. Nó nói như thều thào, mà giọng nó khác lắm. Nó nói gì trong vườn trái cây có cái gì đó. Rồi nó cản không cho tao dẫn tụi mày vào ở trong đó. Rồi cái gì mà cây dầu tằm ăn :surrender: tao nghe không rõ. Một lúc sau thì nó trút hơi thở. Tao an ủi cô Ba dữ lắm mà bả khóc quá trời. Dù gì thằng Hải cũng ngoan, không quậy phá gì trong nhà, đi làm giúp đỡ bả phụ nuôi đưa em ăn học.

- Vậy giờ mày tính sao? - Thằng Tuấn hỏi.

- Tao cũng không biết nữa, mà cái nhà trong vườn đó giờ tao ở có bị gì đâu, mới hôm trước bữa lên chơi với tụi bây tao còn vào trong đó nhậu với mấy thằng bạn với ông anh họ rồi ngủ ở đó luôn mà.

- Mà tao nghe thế cũng hơi ớn ớn - Thằng Tuấn nói.

- Vậy mày tính sao Nhựt? - Thằng Duy hỏi em.

- Tao thì sao cũng được! - Nói vậy thôi chứ hôm qua nay nhiều chuyện xảy ra thế mà không suy nghĩ thì cũng hơi lạ.

- Thôi kệ bà nó đi. Đi uống cà phê cái cho tỉnh người rồi tính tiếp, sáng giờ đã có cà phê trong người đâu. - Thằng Duy trả lời.

Ba thằng lại quán cà phê mong giải tỏa được những suy nghĩ cứ lảng vảng trong đầu. Thoáng lúc sau, khi cả ba thằng đang trở lại trạng thái cân bằng. Ngồi hỏi thăm tình trạng của nhau được một lúc thì bà già thằng Duy điện báo tin dữ……

To be Continue………..
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Đỉnh Cấp Gian Thương [Dịch]
Quay lại truyện Chuyến đi kinh hoàng
BÌNH LUẬN