Logo
Trang chủ
Chương 12

Chương 12

Đọc to

Vừa ôm cái bùng binh Cống Quỳnh qua Nguyễn Trãi, chiếc Pô của em dưới sự điều khiển của em ấy thì nó y như cái xe... cấp cứu. Tiếng pô zin nghe cũng chẳng dễ chịu gì, lại thêm cái pô tăng Malaysia. Vừa chạy em vừa nẹt pô thay kèn, đi giữa đường, ngay vạch kẻ phân cách, ai cũng né vào kèm theo ánh mắt kinh ngạc. Thử tưởng tượng, bạn đang đi trên đường, thì nghe tiếng pô Xì-po độ, chắc bạn sẽ nghĩ là: thằng âm binh, cô hồn, trẻ trâu nào đấy mà, nhưng khi bạn thấy đứa âm binh đó lại là một đứa con gái mặt cực hiền, cute thì bạn sẽ nghĩ thế nào.

Thú thật với các bác, em cũng chẳng phải vừa gì, nói chung chạy xe cũng khá cứng, lạng lách đánh võng, qua lỗ cũng không đến nỗi nào, nhưng lúc này đây, ngồi yên sau của con xe yêu quý, và sau một người con gái đang tương tư thì em đang... rét các bác à. Em nó chạy ghê quá, cỡ nào cũng băng, cái lỗ nhỏ xíu giữa hai xe người ta đang đi song song, em nó cũng chui vô giữa vượt qua. Tội nghiệp hai bạn trẻ, chắc là sinh viên, hoảng hồn dạt ra làm các xe đàng sau xém chút nữa ủi trúng. Rồi tới ngay ngã tư Nguyễn Văn Cừ với Nguyễn Trãi, đèn đỏ đã sáng, nhưng em ấy vẫn cố chạy qua cho kịp. Bên trái dòng xe chạy qua, phía bên kia thì ngược lại, bác nào từng vượt đèn đỏ chắc biết cái này, vậy mà em ấy lách qua rồi lại lách lại như một con lươn tạo thành một chữ S. Khỏi nói lúc đó dân chúng người ta chửi ít lắm, chạy qua rồi, em ngoái lại thấy ai cũng nhìn kèm theo những âm thanh quen thuộc: "Đi ăn cướp hả, đi đầu thai hay sao mà chạy dữ vậy!"

Qua ngã tư, phía trước thì kẹt xe, em nó mới chạy chậm lại, rồi nói:

Em ấy: "Thấy em sao, chạy vậy gọi là biết chạy Xì-po chưa anh?"

Em: "Ừ chạy cũng được."

Éo hiểu sao một đứa con gái như vầy mà lại có cái kiểu chạy xe bá đạo như vậy, chợt trong đầu nhớ ra, chết không lẽ đây là T tốc độ sao ta. Để giải tỏa thắc mắc chỉ còn cách hỏi tên là ra, nhưng lại ngại, ngại nhất hỏi tên con gái, trừ khi nó hỏi mình, mình mới dám hỏi lại.

Hai đứa chạy lên Trần Hưng Đạo B ăn hủ tíu, há cảo của người Tàu, ngon lắm các bác à, rồi thêm uống sâm 24 vị nữa, ăn uống em dành trả mà không được, toàn em ấy trả, hỏi thì nói là hồi nãy anh nói ly trà sữa không đủ mà, thêm chầu ăn uống nữa chắc đủ rồi ha, mình cười hì hì rồi ừ ừ cho qua.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Nếu tôi nói nhớ, em có ngoảnh lại
Quay lại truyện Chuyện quận 4
BÌNH LUẬN