Giờ học trôi qua chán ngắt, cũng chẳng muốn kể lể làm gì, ngoài việc đám con trai trong phòng tôi càng ngày càng tỏ ra chai mặt, đến nỗi lũ con gái cảm thấy sợ hãi và kinh tởm.
Mấy cái trò nhổ tóc và dùng bút vờn vờn vào vùng lưng nhạy cảm một cách lì lợm làm em nhìn tụi nó bằng con mắt khinh thường như những kẻ biến thái.
Nói thế chứ tụi nó cũng biết vừa đấm vừa xoa bài bản lắm đó. Chả là khi thầy vừa cho phép giải lao thì bọn dở người ấy ngay lập tức phi về phía căng tin mà mua bánh bò, bánh quẩy để nịnh bọn con gái. Ban đầu thì còn từ chối chứ sau một hồi năn nỉ thì mấy bạn gái cũng ăn. Đúng là "Yêu thương không gây vương vấn thì làm họ ghét bỏ là cách bản thân có thể gây ấn tượng mạnh mẽ nhất", hí hí.
Còn riêng tôi thì không biết sao nữa, từ khi thấy tiểu đội Trang cùng học chung với tiểu đội của tôi thì tâm trạng của tôi lúc ấy cảm thấy không vui nữa. Cứ nghĩ đến hình ảnh Trang ùa vào lòng của một thằng đàn ông khác, trong khi tôi nhận được lại chỉ là những lời nói hòa hoãn như đang trêu chọc trước đây. (Trang luôn bảo là còn nhỏ lắm, chưa hiểu gì hết và cũng không có ai thèm để ý nữa, thế mà đùng cái ôm với chả ấp anh nào).
Cái Yến bạn của tôi (cũng là bạn thân của Trang) thấy tôi hôm nay cứ lầm lì thế nào ấy, và cũng không thèm nhìn mặt cái Trang vui vẻ như thường ngày nữa thì cũng tỏ ra thắc mắc lắm. Thế nên nhân tiện giờ giải lao thì nhỏ trèo lên dãy bàn của tôi mà hỏi han vài câu:
- Luân! Mày bị đau gì hả? Cái Trang và tao thấy mày hôm nay lạ lạ thế nào ấy?
- Ờ - Tôi cộc cằn đáp lại một tiếng.
Thề với các thím là tính tôi nhút nhát với con gái cực kì nhé. Cơ mà do cái con Yến này nó là đứa mối cho tôi cái cuộc tình ngớ ngẩn này... Nó đã từng chắc chắn cái Trang cũng có mấy thằng để ý, nhưng xét về ngoại hình hay thành tựu thì còn kém xa tôi lắm, nên cũng làm tôi trút hết cảm giác sợ hãi mà theo đuổi cho đến bây giờ. Vì thế bây giờ nghĩ lại lời nó thì lại cay nó hơn, giả vờ không thèm đếm xỉa:
- Sao thế? Mày bữa nay dở hơi thế? Nổi nóng với cả con gái đấy à? - Nó nôn nóng hỏi tiếp.
- Ờ! Đã nghe.
- Cái đệt thằng chó này - Vừa nói xong nó vừa cầm cái hộp bút của con nhỏ nào đó bên cạnh nện thẳng vào đầu tôi một cái không thương tiếc.
Lúc ấy đếu hiểu sao bản năng con thú thắng con người trong tôi trỗi dậy. Tôi đứng dậy định đấm thẳng vào mặt nó trước hàng tá con mắt, trong đó có cả Trang.
Khi bàn tay to lớn của tôi gần dán vào mặt Yến thì nó hét lên rõ to làm tôi cũng giật mình định thần trở lại... Cảm giác của tôi lúc đó bối rối và nhục nhã cực kì. Đường đường là một thằng thanh niên lại có thể mất kiểm soát mà dùng vũ lực đối với một đứa con gái trước mặt bao nhiêu người như vậy thì...
- Xin lỗi!! - Một từ lí nhí đấy là tất cả những gì mà tôi có thể nói với cái Yến vào bây giờ.
- Tao không cần mày xin lỗi, chỉ cần mày nói tao nghe thật sự đang có chuyện gì xảy ra với mày vậy? Trước đây mày chưa bao giờ nổi nóng với cả con gái nhưng bây giờ tại sao mày có thể hành động như vậy?......... Nói nhanh tao nghe! - Nhỏ bực tức lây lây người em giống như em đã chết mà chưa để di chúc cho nó hưởng vậy? (lúc đó ngại ngại giống người yêu giận hơn nhau lắm chứ).
Tôi không nói gì mà kéo tay nó dẫn về phía phòng vệ sinh, nó cũng hiểu nên chẳng dùng tí sức lực nào phản kháng mà nhẹ nhàng theo sát phía sau tôi.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Truyện Ma Lai và Đi Câu