Logo
Trang chủ
Chương 15

Chương 15

Đọc to

Tầm 1 giờ 45 thì bọn tôi được triệu tập xuống xếp hàng.

Xuống xếp hàng mà dị lắm các thím ơi. Chả là mũi đứa nào cũng nổi bật trên khuôn mặt nên đi đến đâu cái lũ kia cũng cười cho thối mặt. Nhất là cái lũ bánh bèo p14 xếp hàng bên cạnh.

Bọn con gái kia thì lúc đó tôi đã quen ai đâu, chúng cười thì tôi cũng cứ nghĩ là cười bọn bạn tôi thế thôi, biết gì đến họ hàng chúng nó mà phải dị nhể!… Cơ mà bắt gặp ánh mắt của Trang P14 thì khác, nàng nhìn tôi không còn trìu mến như trước mà cười như dại nên làm tôi cũng có chút nóng mặt và cảm thấy cảm nhận của tôi trước đây có lẽ sai chăng! Vô duyên vờ lờ. Thú thật là không phải là con gái thì tôi cũng quyết tặng cho ẻm chiếc dép Bác Hồ của tôi rồi.

Ở đầu bên kia thì con Yến cũng cười, cơ mà đếu quan tâm lắm, quan trọng là tôi nên tìm xem Trang cảm thấy thế nào.

Nhìn quanh thì không thấy nàng đâu… Thế là đâm ra lo lắng lắm nhưng cũng chả biết hỏi ai cả. Đợi đến lúc lên giảng đường thì mới chụp đầu con Yến dại mà hỏi cung nó.

Cũng là tai mắt của tôi trong phòng Trang nên nó cũng chẳng thèm nói láo hay giấu diếm tôi điều gì cả, khai toẹt ra là Trang đang bị cảm nên đã xin phép lão thầy rồi nằm tĩnh dưỡng ở phòng.

Nghe thấy Trang bị đau thì bất giác tôi cũng cảm giác thấy nôn nao lắm nên quyết định hết giờ thì phải chạy qua thăm hỏi vài câu cho có tình cảm.

Tiết học trôi qua nhanh chóng lắm, tại tôi cũng có nghe giảng gì đâu. Quanh đi quẩn lại thì cũng cấu tạo súng, bom, đạn các kiểu nên tôi chọn giải pháp là nằm đánh một giấc mê man đến khi kết thúc.

Sau khi đi về thì tôi phi thật nhanh qua phòng Trang để xem Trang thế nào. Cơ mà Trang ngủ rồi, nhìn Trang ngủ mê man mà tôi thấy Trang xinh lắm, nhưng mà xót cái là có lẽ vì tịt mũi nên việc hô hấp có vẻ khó khăn lắm, ước gì có thể là cái máy hô hấp cho Trang thì hay biết mấy (Đùa thôi).

Nhìn được một lúc thì tụi con gái P14 đuổi đầu tôi về vì chúng còn phải thay đồ tắm rửa là cơm nước nữa chứ.

Mà tôi thông minh vờ lờ luôn mấy thím, chắc chắn biết Trang bị đau thế này thì cũng nhác ăn uống. Thế nên quyết định mượn cái thẻ ra vào của thằng Dũng phòng tôi để mua ít cháo và chanh cho Trang (nó làm tiểu đội trưởng).

Cái Đoạn đi ăn thì có gặp em Uyên, chào hỏi xí cho có không khí bạn bè rồi cũng lo mà ăn cho nhanh còn đi nữa…… Ăn uống no nê xong thì theo kế hoạch mà chạy tọt ra khỏi quân sự ra đầu phố lùng được một quán cháo dinh dưỡng, còn chanh thì khó khăn lắm mới xin được một trái ở quán tạp hóa chứ bây giờ chợ cũng đã tan tầm từ lâu rồi.

Hí hửng chạy vào gặp con Yến, định khoe với con nó và nhờ nó đưa lại cho Trang thì nghe nó bảo có thanh niên nào phòng 19 nào đây mới mua 2 lốc cô gái Hà Lan đưa cho Trang ấy……… Hụt hẫng vờ lờ

Ôi định mệnh! Nghe xong mà tôi buồn vờ lờ luôn. Chắc có lẽ chuyến này em phải là người thứ 3 CMNR

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Kể về những chuyện về sông nước không phải ai cũng biết
Quay lại truyện Chuyện Tình Quân Sự
BÌNH LUẬN