Logo
Trang chủ
Chương 20

Chương 20

Đọc to

Nghe nó nhắc đến lão thầy thì tôi sợ sệt đến nỗi thiếu điều là không kiềm được cảm xúc mà tự đi vào chân mình rồi (luật là nam không được vào phòng nữ nếu không có sự đồng ý của cả phòng, nếu làm sai có thể bị đuổi học). Vì lão là người sống rất nghiêm khắc nên việc gì cũng có thể xảy ra được (sau này có mấy chị bị kỷ luật thẳng tay không thương tiếc luôn nên em cũng cảm thấy lúc đó may mắn lắm... em sẽ kể lại sau).

Hên là lúc đó có Trang đứng ra giải thích mọi chuyện, rồi cộng thêm thái độ khép nép ngoan ngoãn của tôi như con dâu mới về nhà chồng vậy, nên tụi nó cũng tin tưởng mấy phần. Nhưng mà con Yến khốn nạn nó vẫn chưa buông tha cho tôi mấy thím ạ:

- Thế đừng nói với tao là mày chưa nhìn thấy mấy thứ phía sau nhé? - Nói đến đây thì tụi con gái mới đỏ mặt liếc xéo tôi như rằng tôi là kẻ biến thái nhân cơ hội để trộm đồ lót tụi nó ấy.

- Ờ thì tao... tao cũng có nhìn. Cơ mà là do vô tình mà thôi. Với lại một người đàn ông thật thà như tao thì những thứ ấy cũng giống như Đường Tăng nhìn phụ nữ mà thôi, không có giá trị gì trong con mắt của tao cả. - Tôi bắt đầu lấy lại được sự tự tin vốn có rồi chém gió giải vây.

- Mày thì có mà là thánh da^ʍ ấy! ... Có chết-thì-tao-cũng-không-tin-mày-không-rung-động -nhé haha - Nó rặn từng chữ chắc chắn như đinh đóng trên cột vậy.

Chết con mẹ rồi, người ta bảo "thân quá ở chung với nhau thì cũng không tốt là thế", nhưng mà "bánh mì phải có pa-tê - đàn ông phải có máu dê trong người", mười người thì cũng hết chín người là thế. Cơ mà nó bóp tôi đến nỗi tôi thấy mình thành trẻ con cho nó trêu chọc đùa giỡn, còn tụi con gái thì nhìn tôi cười thúi cả mặt. Thế với mấy thím là do tụi nó "thiếu cái vòi", không là em đạp chúng nó mỗi đứa một đạp rồi. (Mà tôi không có da^ʍ nha huhu)

Thêm một lần nữa, Trang lại vì tôi mà đứng ra khuyên bọn nó tha cho tôi, vì thật sự tôi không cố tình. Tôi cũng thừa biết là con Yến nó cũng chỉ muốn trả thù tôi cái vụ hôm bữa xém tộng nó, nên cũng không chấp nó nữa, dù sao con trai vẫn cao cao tại thượng mà.

Lúc này thì cái bọn phòng tôi cũng lên cứu viện kịp thời, nên tôi lấy cớ đi chơi với bọn nó, cũng quay lại chào Trang một cái, liếc mắt con Yến một cái đầy cay đắng, thì quệt mông bỏ đi.

Bọn tôi rủ nhau ra căn tin để tôi rì-viu lại cái "chuyện tình tay ba giữa công chúa hoàng và con khỉ đột", rồi đưa ra một vài ý tưởng đề phòng "diễn biến hòa bình - bạo loạn lật đổ" của tụi phòng 19.

Tôi cũng rõ là nếu xét về chiến đấu tổng lực, thì phòng tôi hơn hẳn, vì điểm sơ qua thì phòng tôi hội tụ đủ các vận động viên có thể Three-some hay Four-some cùng một lúc nhé:

- Thằng Tấn thì là người cùng quê với tôi. Tuy nhỏ con, cơ mà nó lại là vận động viên karate gì đó cho thành phố.

- Thằng Hải thì hiền hiền, nhưng tướng tá tương tự như tôi, nên cùng lắm Three-some cũng không phải là vấn đề.

- Thằng Dũng tiểu đội trưởng cũng ốm dơ xương dơ xấu, cơ mà nó thuộc dạng bốc vác làm nông đủ kiểu, nên cũng tởm không kém tôi.

- Riêng tôi thì thề là không phải là do là nhân vật chính nên tôi có quyền buff đâu nhé. Truyện này thế nào tôi kể thế ấy, nhưng thêm và thắt lại vài tình huống tránh nằm vùng thôi.

Mà thằng Xuân chó thì tôi không thể đánh giá được năng lực của nó. Nhìn qua thì có hổ báo trường mẫu giáo, xồn xồn như xối nước vào mồm ấy:

- Tao mà chụp được thằng nào thì xác định thế này nhé. - Nó liên tục quơ tay quơ chân loạn xạ trong không khí trước bao nhiêu ánh mắt làm tôi nhục vờ lờ, còn bọn nó thì cười hưởng ứng.

Kết thúc vấn đề thì chúng tôi cũng trở về phòng.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng
Quay lại truyện Chuyện Tình Quân Sự
BÌNH LUẬN