Logo
Trang chủ
Chương 21

Chương 21

Đọc to

Trên đường trở về phòng thì bất ngờ gặp tụi phòng 19 tập trung trước cửa phòng tụi nó mà đùa giỡn gì đấy. Thấy tụi tôi thì tụi nó cũng gom đội hình mà tiến thẳng về phía này. Thái độ bọn nó cũng chẳng làm bọn tôi nao núng cả, đã bảo là chiến hội đồng bên tôi cũng đếch nể nang phòng nào trong dãy cả.

Cơ mà thằng Xuân có vẻ quá khích do chơi thuốc hay sao ấy, thấy tụi nó vừa đến là nó hét lớn lên "Đ M chúng mày ấy". Thế là tụi nó chưa đến thì lão thầy ở trong phòng ập ra đánh phủ đầu. Lão cầm cái búa dứ dứ trước mặt tụi tôi rồi hỏi:

- Đứa nào vừa nói tục? Khai mau cho tôi! - Lão nhìn tất cả bọn tôi với vẻ mặt sát khí lắm.

Tụi chó kia thì thấy biến nên cũng phi thẳng không dám đứng lại coi vì sợ liên lụy. Còn chúng tôi thì cũng nhìn lão thầy bằng con mắt tội nghiệp, cũng đâu dám khai đâu "Anh em có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu".

Lão thầy thấy chả đứa nào hó hé thì cũng bực bội bắt bọn tôi xếp một hàng dài trước phòng của lão mà chịu phạt. Trong lúc lão ở trong phòng xem phim cười sặc sụa thì bọn dơ tay thẳng lên trời, đứa nào thả lỏng lão cộng thêm 10p cho nên chả đến nào lơ là, cảm giác như muốn rớt mẹ hai cái tay ra ngoài vậy. Vì thế mà cái mối thù với lũ khỉ phòng 19 chúng tôi sẽ trả đủ vốn lẫn lời vào chap sau.

Cuối cùng thì bộ phim hết thì chúng tôi cũng được xá tội mà về phòng. Cơ mà trong suốt quá trình bị phạt thì cái lũ đàn bà phòng 14 và phòng 18 của Trang cũng góp phần châm chọc chúng tôi, nói chung là cả đống cái nhục này có gửi ngân hàng thì cũng không hết nữa nên chúng tôi ôm đủ.

Nhất là con Yến ấy nên tôi cũng cay nó lắm dù nó là con bạn khá thân với tôi.

Về phòng thì đứa nào đứa nấy vừa bôi dầu lên tay mà rên như con chó sắp chết ấy. Đáng thương lắm các thím ạ.

9h đúng thì lão thầy huýt còi tập trung điểm danh trước khi ngủ. Nhân tiện lão cũng cảnh cáo trước mặt toàn đại đội về việc giữ gìn trật tự trong dãy nhà và không được văng tục lung tung như phòng chúng tôi. Nếu để lão thầy biết được thì chết.... Thế là chúng tôi được đem ra so sánh như những phần tử cực đoan đối lập với những người còn lại vậy. Ấm ức lắm nhưng đó là lỗi nên bọn tôi cũng không có giải thích hợp lý được.

Trên đường về phòng thì có gặp Trang. Cứ tưởng Trang né mặt tôi vì những lời so sánh lúc nãy của lão thầy, nhưng Trang lại cười nhẹ nhàng rồi lí nhí "Chúc ngủ ngon" trước khi vào phòng.

Tâm trạng tôi lúc đó cảm thấy thoải mái lắm, vì ít ra vẫn còn người không cảm thấy vui vẻ với cái nhục của tôi. Cơ mà nhìn thấy con Yến vào vẫy vẫy tay chào đểu thì tôi cũng điên não phi thẳng vào phòng cầm chặt lấy cái điện thoại ấp ủ âm mưu hạ nhục nó. (Đếch biết sao lúc ấy suy nghĩ trẻ con háu đá vãi lắm các thím ạ)

Đợi đến giờ giường ai nấy ngủ thì tôi vội vàng nhắn tin cho nó:

- Ê mày! Cho tao hỏi tế nhị chút nhá?

- Mày mà cũng biết tế nhị à? Hỏi đi. - Nó xoắn tôi vãi nhưng tôi không hề nao núng.

- Thú thật thì tao cũng có tham quan sơ sơ cái đống quần áo lót ấy nên tao muốn hỏi là bộ da beo đó có phải của mày hay không?

- Thì sao? Mày có vẻ kích thích lắm nhỉ, nếu muốn thì tao có thể tặng nó.

- À không! Tao thắc mắc có phải bộ đồ ấy của bạn mình không thôi, vì tao nghĩ chỉ có những đứa cá tính như mày mới có thể dùng những thứ ấy? Mày cũng có mắt thẩm mỹ đấy hehe - Tôi phân bua.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Hảo Hữu Tử Vong: Ta Tu Vi Lại Tăng Lên
Quay lại truyện Chuyện Tình Quân Sự
BÌNH LUẬN