Thằng Xuân chó từ đâu nhảy vào, nó chộp lấy ngay tờ giấy trước những ánh mắt đầy tò mò của bọn còn lại rồi nhìn trừng trừng vào đấy cứ như là tờ di chúc đó ông bà đếch để lại cho nó ấy.
- “Tối nay có rảnh thì tớ gặp có chút chuyện nhé” - Nó gầm gừ.
Nội dung đơn giản, được viết trong một tờ giấy đơn giản, được tiếp thu trong một đầu óc đơn giản… Nhưng cớ sao tôi cứ thấy ái ngại sao ấy, cảm giác thì mập mờ cứ như bản thân đang lao đầu vào một vòng xoáy quan hệ phức tạp.
Thú thật bản thân tôi từ cấp 1 cho đến cấp 3 cũng đã từng nếm qua rất nhiều kiểu ương ương dở dở thế này, nhận tình cảm thì nhiều nhưng bản thân chẳng đem lại điều gì mà người ta đang trông đợi, cùng lắm họ cũng quy tôi vào kiểu đối xử lại như bạn bè, cuối cùng thì cái tình cảm bắt đầu bằng tình bạn -> không có tình yêu -> lại trở về tình bạn (triết lí bản thân em là thế).
Có thể do tôi sống rất nhiệt tình, đơn giản và thân thiện nên có thể các bạn gái tiếp xúc qua rất có cảm tình. Cơ mà tình yêu là tình yêu, tình bạn là tình bạn. Hai thứ ấy chẳng thể nào dung hòa với nhau được, chắc chắn bản thân các thím cũng chẳng thể tài giỏi đến nỗi tự dối chính mình trước thứ tình cảm ấy.
Và dù trước đây thằng Xuân có đối xử không tốt với tôi nhưng nhìn nó nuốt không nổi cục tức đang chặn ngang họng cũng làm tôi cũng cảm thấy trong lòng cũng nguôi ngoai phần nào. Cho nên cuối cùng tôi cũng tự đưa ra quyết định của bản thân, rồi lập tức xóa tan bầu không khí ảm đạm:
– Chúng mày ngẩn ngơ gì thế? Bộ không định đi lấy áo quần và chăn màn à?
– Ờ ờ quên cmn mất… Đi thôi anh em ơiiiiiiiiiiiiii - Thằng Tú và thằng Quang cũng tỏ ra hiểu chuyện nên vội thúc giục chung nó.
– Ok !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - Bọn còn lại cũng vui vẻ đồng ý cái rụp.
Riêng tôi thì vẫn vui vẻ chạy đến choàng vai bá cổ thằng Xuân để tránh mấy chuyện khi nãy ảnh hưởng đến tình cảm bạn bè của hai đứa trong suốt quá trình học.
Thế là bọn tôi vừa đi vừa hát, xuống được nửa cầu thang (phòng ở tầng 2 nhé mấy thím) thì cũng có 1 tiểu đội con gái đi lên (1 tiểu đội: 20 mạng).
Nhìn mặt thì lạ lắm, hình như cũng không phải là trường của tôi nhưng thế đếu nào lại cũng ở chung một dãy cơ chứ, đinh ninh thì chắc lộn dãy nên đi thẳng.
Mặt em nào em nấy thì đừng hỏi độ xinh nữa nhé. Hai mươi em thì trong đó tầm 14 15 em là đúng chất “xinh lung linh là lên” luôn.
Mà ko biết đối với các thím khái niệm hot girl thế nào, chứ với tôi thì khác hẳn. Tôi sinh ra ở thành phố mà mọi người đều bảo đó là TP đáng sống gì đó. Con gái Đà Nẵng dàn cao ráo, ra đường thì toàn xe xịn, áo quần sεメy và trang điểm rất đậm nên bảo đảm nhìn xa thì giống Thúy Kiều nhưng đếch hiểu sao, nhìn gần lại thấy giống người yêu của Chí Phèo.
Tôi yêu cái nét đẹp đơn giản tự tin của người phụ nữ truyền thống, ngay cả tính cách cũng trái ngược với những hot girl xành điệu ngày nay. Cho nên đến nay em ít khi nào tiếp xúc với con gái ấy kể cả trong lớp đại học và cũng vì thế mà em thích đi học ở xa hơn. (vấn đề này em nói ít thôi, cái này là tùy quan điểm của mỗi người. Ai cũng có mặt tốt mặt xấu cả nên em cũng ko gộp chung lại nhé các thím)
…… Trở lại vấn đề nhé ….
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tru Tiên (Dịch)