Lững thững đi tới thì thấy 2 em kia ngại ngùng cười trông dễ thương cực kì luôn các thím ạ. Một em cao cao, tóc dài xuống dưới tận cả mông tên là Uyên, lúc cười hơi giống Selena Gomez. Còn một em thấp tóc ngắn ngắn nhìn có nét trẻ con giống Minh Hằng, nói chung con mắt tia gái của thằng Xuân cũng không phải thuộc dạng vừa đâu, cũng tầm 7/10 đấy.
Cơ mà tôi cũng cảm thấy không vui về việc ép buộc lúc nãy nên cũng đùng đùng im lặng vác bình nước theo sau than trời trách đất đủ các kiểu. (Tính tôi là vậy, mặc dù ngoài mặt tỏ ra không bằng lòng nhưng lại cố gắng để không phiền lòng người khác lắm).
Vừa đi vừa tỏ ra khó chịu, tôi thì ráng lê lết bưng bình nước 20l một đoạn đường dài, rồi còn phải leo lên 3 tầng lầu. Trong khi thằng chó Xuân cứ mải lẽo đẽo bên cạnh hai em kia cười cười nói nói rôm rả, đếch đói hoài gì đến tôi một câu nào cả, thiếu điều tôi muốn phang thẳng bình nước vào mặt nó cho bỏ ghét.
Nghĩ đường nào thì thấy ấm ức trong lòng nhưng trời cao không phụ lòng của người tốt bụng, "không có cơm thì vẫn còn cháo". Không biết sao mỗi lần tôi nhăn nhó cau có thằng chó Xuân vì mệt mỏi thì vô tình bắt gặp ánh mắt của em Uyên kia cứ nhìn tôi, rồi lại hí hửng thêm chuyện với thằng Xuân.
Tôi thì thích bỏ mẹ ấy chứ nhưng lại tỏ ra khá là ngại ngùng rồi tránh hẳn ánh mắt ấy. Cứ tưởng là ẻm lơ luôn, ngờ đâu ẻm thấy tôi vậy rồi cũng cười khúc khích như đi guốc trong bụng tôi ấy.
Đi được một đoạn thì cuối cùng cũng đặt chân trước cửa phòng hai ẻm. Tôi cố gắng bưng bình nước đi vào một cách nhẹ nhàng rồi chim cút sớm thì bất chợt cả hàng tá con mắt đổ lại nhìn tôi cứ như là một con gà lọt giữa bầy sói đói. Có con bánh ú nào đó đang cầm cây kéo đang tỉa tỉa tóc. Tôi sợ thiếu chút nữa là nó phóng 1 phát cho trào máu ra ngoài!!!!!!!!!!!!!!
Cơ mà không khí im lặng được một lúc thì bị xé nát bởi tiếng ré của một con bánh bèo nào đó "Á á á... chưa gị mạ bọn mày dận trai về phọng... á á á á á....." (em bê nguyên si câu nói của con bánh bèo đó), rồi sau đó cả bọn còn lại cũng hú ré hùa theo lên như điên như dại.
Tôi với thằng Xuân mới đầu sững sờ được một lúc thì chuyển qua gãi đầu cười trừ. Còn em Uyên xinh đẹp kia thì đỏ mặt tía tai mà khăng khăng phân bua giải thích đủ các kiểu cho lũ người rừng ấy cho đến lúc lực bất tòng tâm thì chạy tọt vào toilet kiếm cớ rửa mặt mà trốn cho đỡ ngại.
Nhìn điệu bộ trẻ con của em ấy mà thiếu chút nữa cũng làm tôi cười phọt nước đầy mồm.
Mọi chuyện dàn xếp đâu vào đấy thì bọn mời 2 bọn tôi ngồi nghỉ ngơi. Vừa uống nước vừa rung đùi tán dóc được vài phút thì bọn tôi thống nhất với nhau là chào mấy em và đi về để còn lo chuyện của phòng mình nữa.
Được một lúc thì thấy phía sau lại bắt đầu hú ré tiếp (bọn này bệnh hoạn thế nào ấy!). Tôi ngoáy đầu xem có cái chuyện gì xảy ra thì không biết từ lúc nào Uyên từ phía sau chạy đến, trên gương mặt vẫn còn lấm tấm ít mồ hôi cộng thêm làn da trắng trẻo mang theo một tia sắc thái hồng hồng trông đáng yêu cực kì lắm các thím ơi.
Nhỏ Uyên thẹn thùng bắt chuyện:
- Cảm ơn hai cậu chuyện lúc nãy nhé!
- Phận con gái chân yếu tay mềm thì đáng ra đàn ông phải có trách nhiệm giúp đỡ, bạn không cần phải tỏ ra khách sáo... bla bla - Thằng Xuân đang bắt đầu giở cái mánh nói chuyện như mấy bậc chính nhân quân tử, thư sinh đọc sách thánh hiền trong phim cổ trang Tung Của nhầm lấy ấn tượng đầu sâu sắc với Uyên.
Còn tôi là tôi biết rõ cái trò của nó nên biết cũng chả tới lượt mình chen chân vì thế thanh thản mà đi luôn, nán lại lâu thì cũng dễ nóng máu đạp cho nó một đạp.
Về phòng thì nhảy ngay lên giường mà nằm phởn, tôi thề là cảm giác đi làm công quả còn sướng hơn là bị người khác lợi dụng để tán tỉnh lấy lòng gái nhé... ĐM nó.
Mười phút sau thì thằng Xuân lững thững đi vào. Tôi nhìn nó bằng ánh mắt sắc bén vì cứ nghĩ nó chuẩn bị khoe vốn với tôi. Đếu hiểu sao nó vứt cho tôi một tờ giấy được gấp lại một cách ngay ngắn rồi nhìn vào tôi với thái độ như muốn nhai cả xương ấy.
Bọn trong phòng khó hiểu đã đành, còn tôi thì biết cái mẹ gì đâu chứ, cứ nhìn lại nó tỏ vẻ khó hiểu.
- "Cậu làm gì thế?" (clgt)
- Em Uyên gửi cho mày. Đê ma ma, tao chém gãy lưỡi cuối cùng nó vứt cục nhục này vào mặt tao đấy...
Thằng Xuân vứt xong thì vừa đi vừa chửi. Nó tỏ thái độ tức tối đến nỗi tôi nghĩ nó có thể quay sang cắn tôi bất cứ lúc nào ấy chứ...
Đùa! Chứ cái dạng cao to đen hôi như tôi mà sợ mấy thằng công tử bột da trắng như nó à.... Không nể tình bạn bè thì từ mấy vụ lúc tôi ra làm bia để tán gái như nó thì tôi hận đến nỗi chỉ có nước lôi nó ra chém đến mỏi cả tay thì thôi.
Thôi thì kệ nó, gặp em khác đẹp hơn là nó cũng qua đi thôi...
Nghĩ đến thế thì tôi run run lật từng khúc gấp, cảm giác cứ như tim muốn nhảy vọt ra khỏi miệng vậy:
- Định mệnh, cái gì đang xảy ra thếeeeeeeee??????????????
Tôi hét to đến nỗi thằng Xuân ở xa cũng thấy có biến mà lập tức chạy vọt vào phòng giật tờ giấy lên mà xem.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Bách Luyện Thành Tiên (Dịch)