Logo
Trang chủ
Chương 47

Chương 47

Đọc to

Ôi dào, lỡ ăn đồ của phòng nhỏ rồi nên phải chiều nó một tí, không thì nó bô bô cái chuyện ăn mảnh của tôi cho cái lũ kia nghe thì chắc cũng rơi vào cái tầm là bị tẩy chay everywhere ấy chứ.

Mà nói chung là cũng có chút phiền phức cơ mà ngẫm đi ngẫm lại thì thấy sung sướng bỏ mẹ ra ấy chứ đếu đùa đâu. Cảm giác đi trên đường đến cái căn tin thì thằng nào cũng liếc nhìn, lườm lườm tôi thì vui đừng hỏi nữa vì dù sao cũng gần đến Valentine rồi. Thằng nào không có gấu thì chỉ còn biết phấn đấu tiếp thôi hí hí.

Tôi thì vừa đi vừa vênh vênh cái mặt với bọn nó còn Sương tiểu thư thì nhảy nhót hồn nhiên phía trước, lâu lâu thì ngoáy lui cái đầu bảo tôi lề mề này nọ. Cơ mà kệ nàng, tôi vẫn thản nhiên hếch hếch cái mặt lên trời. Đến lần thứ 2 thì nàng tức tối chạy ngược lại túm lấy cái tay tôi lôi sền sệt như người yêu của nhau vậy, khiến cho cái lũ kia như muốn bổ nhào lên mà xé xác tôi.

Thế là tôi cũng hoảng bỏ mẹ đi được, đếu dám quay lại nhìn nữa mà chỉ im lặng gỡ cái mặt vênh váo xuống rồi để cho Sương tiểu thư kéo đi thẳng một mạch về căn tin.

Đứng nhìn cái căn tin mà muốn đi về luôn cho rồi.

Buổi tối ở căn tin đông đừng hỏi nữa. Phần lớn là tập trung mấy thể loại kén cơm nên xuống đây để ăn bún thịt nướng, còn phần nhỏ kia là bạn bè thân hữu gần xa của chúng nó vào thăm nuôi mà thôi… À mà còn số thanh niên ít ỏi dẫn gái xuống uống nước và ăn kem như tôi đây chẳng hạn.

Bà chủ căn tin nhìn Sương tiểu thư kéo áo tôi vào thì cũng nhìn nàng mà chào hỏi nhiệt tình lắm, mà còn với tôi thì cũng chả mấy thân thiện. Đờ mờ nói thiệt với mấy thím là vì con mụ này mà tôi phải kí cái hiệp ước hòa bình ổn định với con nhỏ, để bây giờ nó thích ăn kem giờ nào là hành xác tôi như con đầy tớ ngoan ngoãn vậy.

Thôi thì bỏ qua đi, tôi cũng chẳng rảnh rỗi mà đi phân bua với mụ ấy làm gì cả nên lạnh lùng như cái mùng tơi đưa cho mụ 4 cành rồi bóc một cây đưa cho Sương tiểu thư còn một cây cho tôi sau đó phủi mông bỏ đi.

Sau khi nhận lấy một cây thì nàng nhìn tôi với con mắt ngây ngơ tội nghiệp lắm, rồi đưa ngón tay chỉ chỉ về phía cây kem của tôi ý muốn độc chiếm trọn cả 2 cây. Thôi thôi… Tôi thả tay cmnl, đếu hiểu nó xem tôi là cái thể loại gì trong mắt nữa, bực đếu tả được.

Một phần thì thèm kem nên mới dẫn nàng đi mà bây giờ nó đòi chơi trên với tôi nữa làm tôi chả biết sao trăng gì cả. Thế là vứt cho nàng luôn chứ tôi cũng chả còn tâm trạng mà giành giật với nó hay mua thêm một cây để an ủi bản thân.

Trên đường về thì xác định là bơ thẳng mặt Sương tiểu thư. Mà trông nàng có vẻ nhận thấy bản thân hơi ích kỷ nên cũng lẽo đẽo theo sau dí dí cây kem trước mặt ra điều năn nỉ ỉ ôi. Còn tôi thì vẫn đóng mặt lạnh đi thẳng.

Đi mãi thì khoảng cách về phòng cần thu hẹp khiến nàng có vẻ khó chịu lắm giống như kiểu trẻ con bị tranh quà ấy, cứ xị xị cái mặt lại còn cái tay thì cứ day day cái áo của tôi. Haha. Nhìn từ xa thì tôi thề cũng chả ai biết đâu là kẻ hại và đâu là kẻ bị hại nữa vì trông nàng tôi nghiệp cực kì.

Tôi thì lúc ấy nửa bực, nửa buồn cười. Tự nhiên thấy tâm trạng mình vui vui vì cái độ trẻ con của Sương tiểu thư rơi vào cái tầm gọi là max cute không nỡ tổn thương vậy.

Đang ngẩn ngơ định lên kế sách đưa con nhỏ kí hiệp định ô sin cho tôi thì bất ngờ cửa phòng 18 mở ra và Trang từ đâu xuất hiện. Vừa thấy Trang thì tôi bấn loạn tinh thần đứng chôn chân tại chỗ, Sương tiểu thư thì không chú ý nên đạp mặt vào lưng tôi rồi kêu một tiếng “á” rồi ngã nhào về phía sau.

Trang đưa con mắt dịu dàng của nàng nhìn tôi rồi lại ngoái nhìn ra phía sau nơi Sương tiểu thư đang xoa xoa cái đầu đáng yêu của nàng.

Trong một khoảnh khắc rất nhỏ tôi thấy được sự thất vọng chỉ thoáng hiện lên trên mặt của Trang rồi vụt tắt như chưa có chuyện gì xảy ra cả. Điều ấy làm tôi bối rối cứ đứng vùi mặt xuống dưới đất không nói nổi một từ, còn Sương tiểu thư thì thập thò hóng chuyện nhưng cũng tỏ ra khá là sợ sệt.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Hệ Thống Rất Trừu Tượng, May Mà Ta Cũng Là
Quay lại truyện Chuyện Tình Quân Sự
BÌNH LUẬN