Logo
Trang chủ
Chương 9

Chương 9

Đọc to

Tối đó tầm 6h30 thì nhận được tin nhắn hỏi có đi xuống căn tin được không của em Uyên (em cũng không biết vì sao lúc đó ẻm lại có được nữa, mà thôi cũng chả rảnh rỗi mà tìm hiểu). Tôi nhắn lại là ok rồi sắp xếp tắm rửa mà chuẩn bị lên đường giải quyết chính sự.

Tầm 7h thì đánh hỏa mù bè lũ tay sai khốn nạn rằng tôi qua phòng thằng bạn học bên dãy kia để thăm nó vì nghe đâu nó bị thủy đậu. Nghe thế thì bọn nó cũng lẫy cmnr không dám hó hé đòi đi theo

Mà hình như bọn cũng quên mất nội dung trong tờ giấy hay cố tình tạo không gian cho tôi hay sao ấy, nếu thật sự cố tình như vậy thì tôi cũng thay mặt ba mẹ nó mừng cho ra mặt bởi bọn nó còn có một ít lương tâm và sĩ diện của đàn ông lắm.

Lê cái xác xuống cái hồ cá nhỏ xung quanh có đặt nhiều ghế đá đặt theo đường lối mà trong lòng *ngẩn ngơ làm thơ* thế nào ấy.

Lúc sáng cũng tự quyết định được rồi cơ mà sợ đến lúc thấy em thì cũng không biết tỉnh táo được mấy phần. Cứ mong là lúc đó hành xử cho quyết đoán một chút đừng để người ta phải khó hiểu, thắc mắc về sau.

Đúng 7h30 thì bóng dáng em Uyên xuất hiện, cũng vẫn cái dáng ấy – hình bóng ấy – gương mặt ấy – nụ cười ấy – … ờ mà bộ đồ thì khác

Ẻm nhìn tôi cười cười rồi lặng lẽ tiến đến ngồi xuống cạnh tôi luôn. Thú thật là có tập duyệt trước là nói cái gì rồi, cơ mà ú á ú ớ có biết nói gì đâu nên phải được một lúc sau thì em Uyên mới ngỏ lời dùm tôi ấy chứ.

Câu chuyện cũng chẳng có gì đặc sắc cả, học trường gì?, nhà ở đâu?, cả ngày hôm nay thế nào blab la ….. Đến đoạn này thì chắc chắn tôi chỉ có hơi say men gái đẹp chứ cũng chả lưu luyến gì đến bóng hình của Uyên cả.

Người con gái tôi thích thì tất nhiên tôi cũng ngại ngùng mà ú ớ nhưng khi trải qua vài phút thì cái bản lĩnh của người đàn ông ít ra cũng giúp tôi làm chủ được câu chuyện.

Cuối cùng cũng đến đoạn em Uyên hỏi tôi có người yêu chưa hay đang thương thầm một người khác?. Thú thật đoạn đó tôi cũng mơ hồ lắm. Một phần thì sợ phải nói dứt khoát thì chắc chắn Uyên cũng sẽ buồn mà tôi thì lại càng không muốn lừa dối tình cảm của bản thân.

Đang định nhắm mắt phun đại ra thì bất chợt thấy bóng dáng nhỏ nhắn tròn tròn của nàng mà đầu truyện tôi bảo là đang để ý ấy. Trong như đang vừa chạy vừa khóc ….

Không biết tại sao mà cơ thể của tôi vùng dậy chạy theo em ấy, bỏ lại Uyên đang ngồi một mình trong sự ngẩn ngơ.

—————– Em thề là chap này em viết khi đang ngấm men nhé, chính tả thì xem lại sau vậy ———- Còn thấy không hay thì em chịu vậy em không muốn thất hứa———–

Mà định mệnh mấy thím có đọc truyện thì ráng cmt cho em một câu để có cái động lực một chút mà ra viết chứ. Em đã cố gắng viết để giữ đúng lời hứa của mình là có chap khuya (dù khá trễ) thì mấy thím cũng tích cực cmt một chút thì có chết ai đâu cơ chứ. Em cũng chả quan tâm là acc clone hay gì cả, hễ đông vui thì em năng suất của em càng cao 

Thú thật thì em chả được cái lợi gì ngoài việc mấy thím có một chút đồng cảm trong cái cuộc sống đầy rắc rối mà em đang chia sẻ.

Cho nên từ mai nếu còn vắng vẻ quá thì em sẽ dành ít thời gian cho việc học và ra 1 chap 1 ngày.

————–

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: [Dịch] Luân Hồi Nhạc Viên
Quay lại truyện Chuyện Tình Quân Sự
BÌNH LUẬN