Trẻ con có cái lý của trẻ con, những người mà trẻ con xa lánh là người thường tỏa ra một từ trường không tốt, làm chúng sợ. Không phải vơ đũa cả nắm, nhưng những người đó thường nhiều tính xấu. Mà ở quê, bị bọn trẻ con ghét là mệt đấy, chúng sẽ có cách, có các trò mưu hèn kế bẩn rất trẻ con để trả đũa. Chúng chưa trưởng thành để có đủ sự độ lượng để bỏ qua những việc mà người lớn đã làm với chúng.
Trong làng có nhà lão Chài, lão đi tàu Vốt cô, nên nhà lão giàu có lắm. Ăn thịt kho tàu cả cục to bằng nắm tay, kho mềm nhũn ra. Có cả thịt bò xào, chắc là ngon lắm, chứ nhiều đứa trong chúng tôi không biết mùi vị thịt bò nó như thế nào. Giàu có nhưng nhà lão keo kiệt và khinh người. Vợ lão đanh đá, động tí là gào toáng lên như đàn ngỗng nhà lão. Lão đi tàu thường xuyên, chỉ có vợ và mấy đứa con ở nhà, nên nhà lão nuôi chó dữ, nuôi ngỗng để canh nhà giữ của. Vườn to, ao rộng, hoa quả rụng đầy mà không thèm ăn, mà bọn trẻ chúng tôi nhòm vào vườn cứ nuốt nước bọt ừng ực. Ổi đào chín chim ăn dở đỏ toe toét trên cành, rụng đầy gốc thơm lừng lên. Quéo chín vàng ra không thèm vặt. Sắn thuyền chín tím cả cây, sung nếp đỏ cả cầu ao, rụng xuống cá đớp ùm ũm, thế mà chả chịu cho ai. Hai đứa con nhà lão đi học mãi trên trường huyện về cái là đóng cổng, chả thèm chơi với bọn nhếch nhác chúng tôi. Nhà thì kín cổng cao tường, tường vừa cao vừa gắn đầy mảnh chai nên chúng tôi chịu chết không đột nhập được. Chỉ có một lối là chui qua hàng rào rậm rịt rồi bơi qua cái ao rộng mới vào vườn nhặt quả được, nhưng ao thì có đàn ngỗng cổ dài kêu quàng quạc mổ rất đau. Cửa chính thì con chó thiến rất dữ. Lão Chài thâm lắm, chỗ thiến của chó lão đập vụn mảnh thủy tinh ấn vào rồi mới khâu vào. Cái đám thủy tinh ấy nó không tiêu được, cứ cứa cọ vào chỗ thiến nên con chó ấy lúc nào cũng cáu bẳn, dữ dằn, sểnh ra là cắn người cho dù nhiều người chỉ đi qua cổng nhà lão mà thôi.
Một chiều đánh đáo chán chê, cả lũ khoét bờ rào cạnh ao nhà lão Chài rồi thi ném vanh ở ao nhà lão. Ao nhà lão vừa to vừa rộng lại không có bè rau muống hay bèo nên ném vanh (thia lia) thích lắm. Chọn được mảnh ngói hay mảnh sành cong cong, chui qua bờ rào, đứng bên bờ ao cong cổ tay nghiêng người ném mạnh, cổ tay hơi giật nhẹ lên, ngón trỏ miết vào mảnh sành. Mảnh sành sẽ chạy lướt trên mặt nước đập xuống nẩy lên xành xạch như cái xe máy nước tí hon hàng chục lần mới chìm. Thích cực. Cứ xếp hàng ném thi như thế một lúc lâu, thì đàn ngỗng ngễu nghện bơi ra. Những cái đầu tinh nghịch và ghét đàn ngỗng to mồm đanh đá sẵn lập tức chuyển mục tiêu, ném vanh vào đàn ngỗng. Mảnh sành được chuyển thành mảnh ngói cho gia tăng công lực. Thế là đám mảnh ngói lướt trên mặt nước như thủy lôi, như tên lửa hành trình lao vào đàn ngỗng. Đàn ngỗng nháo nhào lên đập cánh, vẫy vùng các kiểu vẫn ăn đạn, cứ oác, kíu liên tục. Có con dính nhiều cụp đầu xuống, dính luôn phát vào đầu, oặt luôn trên mặt nước. Khoảng cách khá xa mà chúng tôi vẫn tiu trúng, càng trúng càng hăng say. Đàn ngỗng tan tác, để lại hai con gục tại trận.
Tối ấy vợ lão Chài đến nhà từng đứa, toang toách như ngỗng kể tội và mắng mỏ chúng tôi. Còn sau đó như thế nào thì chả muốn kể. Một niềm đau hiển hiện, đau bỏ mịa chả muốn kể. Đúng là chúng tôi sai, nhưng để chúng tôi bị đòn nhưng vợ lão chả tính đến lúc chúng tôi chỉ đi qua cổng mà bị chó nhà lão đuổi chạy tuột dép, bị đớp mấy lần rồi. Thằng Chiến thì toạc mông, tôi bị phát vào bắp chân. Đàn ngỗng thì chúng tôi chỉ đi qua bờ rào bắn chim thì quác ầm lên để chim bay mất, chứ ai rình rập lấy gì của nhà mụ. Chưa kể tội để hoa quả chín rụng vứt đi mà chúng tôi thì chết thèm. Keo kiệt, ăn độc, kênh kiệu.... Hì hì, đúng là tư duy kiểu trẻ con.
Và kế hoạch trả đũa đã được lên. Chập tối cả lũ tụ tập, có đứa mông vẫn còn lằn lươn. Một con chuột được nướng thơm lên, kèm theo ba quả mướp hương cũng được kĩ cháy đen cả vỏ. Đợi tối tí nữa cả bọn lò mò như đặc công đến cửa nhà lão Chài. Nhà này cứ tối là đóng cửa thả chó ra sân, còn ban ngày có lúc thả chó loang quanh trong sân mà mở cổng, nên chúng tôi vô tình đi qua mới dính chưởng. Một con chuột nướng được ném vào, chỉ thấy xực phát. Ngon rồi. Lần sau thì là ba quả mướp.
Gá u......
Tiếng chó tru lên đau đớn. Quả mướp nướng bên ngoài nguội nhưng bên trong thì nóng hơn nước sôi. Con chó tham ăn bập sâu vào thì bị bỏng nặng luôn, khả năng là rụng và thối hết cả răng. Đáng đời nhé, hết cắn càn. Con chó đau quá cứ tế lồng lên tru thảm thiết, còn bọn tôi té vội. Không biết sau đấy con chó được xử lý như thế nào, chỉ biết nó không còn ở nhà lão Chài nữa, và một con chó hiền lành hơn được thay vào. Và chúng tôi cũng không bị điều tra, cho dù chắc chắn mụ vợ lão Chài biết chúng tôi là thủ phạm. Hì hì. Sau bao năm bây giờ cũng giải mật được rồi. Nhẹ cả lòng mề.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Luyện Khí 10 Vạn Năm (Dịch)