Logo
Trang chủ
Chương 212

Chương 212

Đọc to

Còn đôi lắc bạc kia, tôi mua cho Phương khi vừa kết thúc dự án với thầy, mua để vừa xích tay vừa xích chân lại cho khỏi đi.
Cái ảnh trên facebook không có chụp chân nên cũng chẳng rõ giờ em có đeo ở chân nữa hay không.
Cũng chỉ mới có hơn nửa năm thôi chứ mấy?
Tôi vẫn nhớ là khi đi đặt cái đôi lắc ấy và bảo chủ quán khắc tên hai đứa vào bên trong mà bà chủ cứ cười tủm tỉm mãi khen ông thầy giáo tình cảm.
Nhưng tôi nhớ hơn là lúc cầm đôi lắc ấy về bên nhà Phương thì em đang ngủ, mắt nhắm mắt mở ra mở cửa cho tôi rồi lại chui lên giường ngủ tiếp.
Tôi khẽ khàng rút đôi lắc ra luồn vào tay, vào chân cho Phương rồi lẳng lặng đi về.
Để đến lúc tôi đang ngủ ngon thì bị nàng đánh thức:
- Aaaaaaaa, Cún đeo gì vào chân tay em đấy?
- Xích vào cho khỏi chạy....
Sau đó là cả một buổi tối dài dằng dặc tôi cứ phải ngồi dỗ dành mà chẳng hiểu mình đã làm sai cái gì?!
Nàng thì cứ dụi dụi vào người rồi khóc sụt sùi. Chắc là cảm động, tôi đoán thế.

Dù sao thì từng ấy thứ trong một bức ảnh cũng đánh thức tôi khỏi nhiều thứ lắm.
Trong đầu tôi đặt ra bao nhiêu câu hỏi từ cái hiện thực đang đập vào mắt: quan hệ giữa Phương và Huy đang là gì?
Nếu như họ chuẩn bị ăn hỏi thì có khi nào Huy vẫn chấp nhận để em đeo những thứ đó trên người?
Cứ cho rằng Huy không biết đó là những đồ vật gắn bó của tôi và Trang đi chăng nữa thì thế còn Phương thì sao?
Em nghĩ gì đây?
Đã đoạn tuyệt với tôi như thế thì còn cố mang những thứ đó trên người để làm gì khi mà em thừa biết tôi trước sau gì cũng sẽ nhìn thấy nó!?

Bao nhiêu suy nghĩ nảy sinh trong đầu: hy vọng, thấp thỏm, chán trường, khó hiểu, thậm chí cả tức giận.....cứ đan xen quay mòng mòng.
Hy vọng gì ư? Hy vọng rằng em vẫn chưa thể quên tôi, có thế thì em mới không vứt bỏ những đồ kỉ niệm của tôi mua cho em chứ!
Tức giận gì ư? Giận một người con gái đã phụ bạc tôi, để giờ đi với người yêu mới mà còn trơ trẽn tự làm đẹp bằng những thứ một thời đã từng gắn bó với người yêu cũ....

Tôi nhắn tin cho thằng Dũng trên facebook vì tôi thấy bức bối quá rồi, không nhắn tin hỏi nó tôi không chịu được, không ngờ là nó nhắn lại luôn.
- Phương với Huy yêu nhau rồi à mày?
- Uhmm. Tao cũng không hiểu con ấy nữa. Nửa nạc nửa mỡ.
- Là thế nào?
- Thằng hâm ấy thì mồm cứ bô bô “anh là bạn trai của Phương”.... rồi là “Phương ngày xưa thích anh từ cấp 3!”.....
- Thái độ Phương thế nào?
- Bình thường. Nhưng tao nghĩ mày chỉ cần về một ngày là nó đá đít thằng kia ngay.
- Tao về bằng niềm tin à?! Mà sao mày biết?
- Hôm nay tao đèo nó về. Mà.....nhìn thấy tao bà ấy cứ hằm hằm. Bà ấy giờ điên mẹ nó rồi.
- Mẹ Phương à? Sao thế!?
- Tao nghe mẹ tao kể bà ấy giờ dở dở ương ương, cứ lang thang suốt thôi, đến nhà nào cũng khóc lóc bảo “con Phương không chịu lấy chồng sinh cháu cho tôi”...
- Chắc suy sụp quá sau vụ bác trai mất chứ gì.
- Ừ, giờ con Phương như đang phải chăm người điên, động tí bà ấy khùng lên như bị động kinh ý.
- Nghiêm trọng thế à?
- Ờ, xóm ấy giờ cứ thỉnh thoảng lại có người cãi nhau ỏm tỏi với bà ấy, mà toàn bà ấy gây sự.
- Thần kinh à?
- Con Phương nó không nói với tao nhưng chuyện gì bà già tao cũng biết nên kể tao nghe. Cơ quan người ta cũng không đuổi vì còn mấy tháng nữa là về hưu. Người nhà cái Phương đang bàn có khi phải đưa vào viện một thời gian.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)
Quay lại truyện Con đường mang tên em
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Sen Nguyen

Trả lời

5 tháng trước

ai có lick truyện đọc tiếp k ạ đang hay