Logo
Trang chủ
Chương 213

Chương 213

Đọc to

..................
Tôi không nghĩ mọi chuyện lại nghiêm trọng đến mức như vậy.
Nhưng, ai đó có thể nghĩ bà bị hâm hấp hay thậm chí bị điên, còn đối với tôi, thì không.
Vì sao à? Vì nghề nghiệp, và vì ánh mắt bà đã nhìn tôi, dù chỉ một lần.
“Uhmm, thì cứ cho là điên đi” - Cười mỉm, tôi tắt máy rồi đi tập bóng bàn với Trang.
..............
Tuần sau là hội thể thao cho sinh viên toàn Hàn quốc, tôi với Trang cũng được đăng kí tham gia nội dung đôi nam-nữ - biết là đi chỉ để lót đường thôi nhưng cũng thấy hào hứng ra phết.
Hai đứa cũng đặt một bộ đồng phục hẳn hoi, ghi tên mình, tên trường, giầy dép đủ cả, nói chung là không thiếu cái gì...... ngoài khả năng.

Trang có tố chất thể thao lắm, còn tôi thì từ bé đến giờ chỉ quen dùng chân nên tay cứ lóng nga lóng ngóng, nhiều lúc mấy anh chị hướng dẫn còn phát bực.
Mỗi lần như thế Trang chỉ cười hiền rồi lẳng lặng rủ tôi ra đánh cùng.
Hồi mới sang thì tôi cũng ham hố, tham gia đủ trò để đỡ buồn chán.
Nhìn Trang lấm tấm mồ hôi, kiên nhẫn chỉ bảo một thằng “đầu đất” như tôi mà tôi thấy vui lạ.
Hai đứa cứ đánh qua đánh lại chán chê cho đến khi tôi biết đập bóng thì mới nghỉ.
Trang ngồi phệt xuống đất, thở phào vì cuối cùng cũng truyền thụ được cho một học sinh chậm tiến như tôi.
Mua hai lon nước ngọt, tôi đung đưa trước mặt Trang một lon rồi tự thưởng cho mình lon còn lại
- Chân thế nào Trang? Đừng cố nhé!
- Uhmm. Trang biết mà, toàn đứng một chỗ đó thôi.
- Đằng nào chẳng loại ở vòng gửi xe.
- Không được nói thế! Chưa đánh đã sợ thua.
- Tự lượng sức mình thôi. Hì hì
- Phải cố cho đến cùng....gì cũng thế.
- Uhmm.
Đến đây thì tôi đứng lên đi chỗ khác.
Tôi không quen kiểu nói chuyện đa nghĩa nói một hiểu hai như thế.
Nhiều khi tôi thấy Trang cứng đầu quá, kiểu như đã quyết gì là làm đến cùng, bất chấp hết mọi thứ xung quanh, ai nói ra nói vào gì nàng vẫn kệ.
Cũng tốt thôi, nhưng có những lúc sẽ mất đi cái tỉnh táo để nhìn nhận lại vấn đề.
Giờ tôi với Trang vẫn đang tìm hiểu nhau nên tôi để ý đến mấy cái thứ nhỏ nhặt ấy, dù sao nó cũng định hình nên con người của em.
Rồi tuần thi đấu cũng đến, chúng tôi hừng hực khí thế xuất quân đến địa điểm thi đấu.
Quần áo đẹp, giày bóng lộn, racket mới tinh tươm, rất chuyên nghiệp.
Bóng bàn là nội dung thi đấu đầu tiên. Vòng loại đôi nam nữ. Tôi và Trang xuất quân.
Trận đầu tiên chúng tôi gặp một đôi còn .....gà mờ hơn cả mình.
Đội bạn giao bóng còn xịt lên xịt xuống.
Được dịp thể hiện, hai đứa đỡ gà hơn là tôi với Trang thừa thắng xông lên dập cho đội bạn 3 sec trắng.
Không ngờ là ở chỗ đại hội này vẫn có đôi nam nữ còn kém cả chúng tôi.
Hai đứa cười ngất giữa những tiếng la hét cổ vũ của mọi người, rồi tranh thủ vênh mặt lên ra oai với các anh chị nữa.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Lâm Uyên Hành
Quay lại truyện Con đường mang tên em
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Sen Nguyen

Trả lời

5 tháng trước

ai có lick truyện đọc tiếp k ạ đang hay