Logo
Trang chủ
Chương 22

Chương 22

Đọc to

Nàng chỉ cần hạnh phúc, nhưng chàng có biết đâu!
Chàng hỏi từng con suối, hỏi ở khắp rừng sâu.
Nàng chỉ cần hạnh phúc, mong chờ đã bao lâu
Chàng tìm hoài chẳng thấy, nên công chúa âu sầu ....

Lớp mình khi đó rất nhiều hoạt động, vì được nhắm giữ lại làm GV nên mình “phải” năng nổ trong hoạt động hơn, theo lời các thầy cô “mỗi chuyên môn là chưa đủ”. Lúc đó mình phải chạy đi chạy lại rất nhiều, ban bậu sậu (bọn mình vẫn gọi vậy) thì năm nay có 6 người, 3 nam 3 nữ, M là người mới được bầu vào năm nay. Mọi năm thì mình vẫn đi 1 mình, 4 người kia 2 xe, giờ có thêm M thì nghiễm nhiên sẽ đi cùng mình những khi có công việc. Mọi chuyện bắt đầu từ đó.

Mình đèo M, mọi thứ cảm xúc lại trở về vẹn nguyên như lần đầu tiên khi M run run ngồi sau xe mình đến bệnh viện sau khi đập gạch vào đầu thằng kia. Giờ thì Mai đã có người yêu rồi, nghe nói ra trường sẽ cưới nữa. Sau khi đi công chuyện xong, mình đèo Mai quay về nhà, gần đến nơi, Mai mới nói câu đầu tiên trong ngày với mình. Có lẽ Mai cũng không thể kiềm chế được nữa.

- Đói không? Đi ăn bánh đa cua đi!
- Tớ không, nhưng nếu Mai đói thì đi ăn.

Quay trở lại quán ngày xưa, chẳng có gì khác cả. Sau khi không gặp nhau mình đã không quay trở lại đây. Nói là yêu thì chưa, nhưng tình cảm mình dành cho Mai ngày đó khá nhiều, nhưng 2 đứa như có 1 bức tường vô hình, chẳng ai muốn nói ra. Quay lại đây để nhìn thấy hình ảnh của M, dù là chút ít cũng không muốn. Mình lao đầu vào học, rảnh rỗi nhậu nhẹt với bọn bạn, không để bất kì người con gái nào vướng bận vào, dù cũng không ít người chủ động.......2 người đầu tiên đi qua đời mình, mình dành tình cảm thì đều hiểu lầm hoặc chậm chạp, dẫn dắt mọi chuyện chẳng đến đâu, dù một phần lớn là do mình không dám sống thật với tc của mình. Đang thơ thẩn nghĩ ngợi....

- C, ăn điiiiiii. Mai cầm đũa huơ huơ trước mặt. Mỉm cười rất đáng yêu. Đã rất lâu rồi mình không để ý đến con gái cười nữa.
- Gì mà như người mất hồn thế?
- Mình: À, không, đang tính xem mai phải đi từ mấy giờ.
- Tính làm gì, mai tớ khác gọi.

Ăn xong, đi gần về đến nhà, thì Mai lại lên tiếng
- Cường ơi, đi uống cafe đi! Giờ mới 9h.
- Trời ạ, sao không nói ngay từ nãy đi, cứ gần về đến nhà mới nói thế!
- Tớ xin lỗi, thôi cho tớ xuống đây đi bộ vào cũng được
- Thôi, đi cafe cũng được, lâu rồi tớ không ngửi mùi cafe
- Hihi, đi nhé.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Lăng Thiên Độc Tôn
Quay lại truyện Con đường mang tên em
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Sen Nguyen

Trả lời

5 tháng trước

ai có lick truyện đọc tiếp k ạ đang hay