Chương 66
- ..................
- Anh! Em biết mình sai rồi, cho em một cơ hội đi anh! Đơn giản Đ chỉ bên cạnh chia sẻ với em những lúc em yếu đuối nhất, nó không xuất phát từ tình cảm anh ạ.
- .................
- Em lại gần đây, anh muốn nói nhỏ thôi!
Chúc kéo ghế lại sát mình, vừa kéo vừa xụt xịt nhìn rất thương.
Ghé sát tai Chúc, mình khẽ nói:
- Cô cút đi. Vì những gì tôi trân trọng 5 năm đáng lẽ tôi dành cho cô 1 cái tát trước khi chia tay, nhưng coi như tôi ngu. Đừng bao giờ xuất hiện trước mắt tôi nữa.
Chúc từ từ đứng lên, nhìn mình với ánh mắt căm thù chưa từng có, em thôi khóc, nghiến răng:
- Anh với con kia cũng chẳng tốt đẹp gì đâu! - “Xoẹt” – cả 1 cốc nước với điểm đến là mặt mình – rồi Chúc quay mặt bước đi.
Mấy bàn xung quanh quay qua chỉ trỏ “chắc thằng này lăng nhăng”, “đàn ông....bla bla bla.”...
Mình cười khẩy.
Cuộc gặp gỡ và chia tay chóng vánh. Những gì cần nói đều đã nói đủ.
Hạnh phúc đầu đời của mình là em, vui buồn đầu tiên, xúc cảm đầu tiên cũng là từ em. Ai chẳng mong “tình đầu là tình cuối” cơ chứ! Nhớ ngày nào còn trèo tường mua kẹo cho người ta, mừng đến phát điên khi được hồi âm, hát hò ầm nhà, sức đến nửa lít Saigon Miss vào người khi được em mời vào nhà chơi. Hết thật rồi. Hai lần yêu đương, hai lần đau đớn, sau này còn dám yêu nữa không đây?
Điện thoại của Phương đánh thức mình khỏi những suy nghĩ mông lung.
- Bê lô
- Vui nhỉ?
- Vui chứ.
- Ăn gì chưa?
- Anh chưa
- Anh nào? Vớ vẩn
- Anh Cường chứ anh nào, em Phương đi làm chưa?
- Ko nói chuyện với ông nữa! - Tắt máy
Mình ngồi cười tủm tỉm, chắc nàng ngại vì vụ hôm qua đây mà.
Tin nhắn đến, vẫn của Phương:
- Trưa đi ăn với tôi đi?
- Ok em. Ăn gì?
- Ông mà còn anh – em là nghỉ chơi luôn đấy nhá! Bún chả ok?
- Ô kê, thế tí tôi qua đón hay sao?
- Chứ còn sao nữa, chả lẽ con gái đi đón trai?
- Hì, hôm nay gái đi đón trai rồi, tôi không đi xe, đang ngồi cafe X này.
- Lại hẹn gái hả?
- Ờ, gái Dũng của bà đấy!
- Haha, oke. Thế 11h tôi qua. Bb.
ai có lick truyện đọc tiếp k ạ đang hay