Chương 67
Ngồi cafe với thằng Dũng. Lâu lắm rồi mới ngồi với nó. Từ lúc ra trường đi dạy 2 thằng chả có thời gian gặp nhau mấy, mình thì đi học, nó thì dạy thêm liên tục. Nghĩ lại nó là thằng luôn có mặt bên mình mỗi khi có bất cứ chuyện gì, dù không gặp nhau nhiều. Dũng là thằng khuyên mình nhiều nhất về chuyện mình với Chúc, nhưng cũng là người tôn trọng quyết định của mình nhất. Nó không tỏ thái độ với Chúc như những người khác, nhưng cũng là người theo dõi Chúc và thằng Đ mà mình không biết.
- Lâu phết rồi nhỉ?
- Gì mày?
- Cái quán này, từ hồi ae mình năm nhất đến giờ
- Ờ, hồi 5 6 thằng kéo nhau đi uống cafe, ầm ĩ cả quán nhà người ta.
- Ờ, được cái là ra trường thằng nào cũng được đi làm luôn. Mày là ngon nhất đấy con trai!
- Ngon cái gì, thỉnh thoảng coi thi được vài chục chứ hơn gì cấp 3, suốt ngày phơi mặt trên trường.
- Trưa đi ăn với tao, làm vài chai bia?
- Trưa tao có hẹn rồi, tối được ko?
- Hẹn con nào?
- Cứ hẹn là phải con à? Con Phương được chưa?
- Khá, thế thì được.
Ngồi trầm ngâm 1 lúc nó mới nói
- Mày biết Phương yêu mày đúng ko?
- Tao chỉ đoán thôi, nhưng tao cứ gạt đi vì tao muốn lấy Chúc.
- Con ấy tao đã cảnh báo mày rồi mà không nghe, lần nào nói cũng bênh, giờ mới sáng mắt ra!
- Ừ, bản chất con người đâu có lộ 1 sớm 1 chiều đâu. Tao nhiều lúc cũng nhu nhược. Nghĩ cứ yêu là phải lấy. Giờ nó còn nghĩ tao với Phương làm gì sau lưng nó nữa.
- Cái Phương nó yêu mày lắm!
- Làm gì ghê thế! Lâu chưa?
- Từ năm 2 nhưng đến năm thứ 4 nó mới nói với tao.
- .....................
ai có lick truyện đọc tiếp k ạ đang hay