Chương 82

Lần đầu tiên chỉ có hai đứa ăn cơm ở nhà mình. Phương lại trở về hình dáng quen thuộc – mèo con, ăn uống nhỏ nhẹ, e thẹn, thỉnh thoảng lại gắp cho mình cái này cái kia. Công nhận Phương nấu ăn ngon quá – người ta bảo tán thằng đàn ông qua đường dạ dày cũng không sai. Đánh chén bốn bát cơm, mình ngồi xoa xoa bụng còn Phương vẫn đang tỉ mẩn với bát cơm đầu tiên.
- No quá!
- Ngon không?
- Mình đưa tay lên ?. Nhìn tôi ăn là biết mà
- Hiiiii, vậy là được rồi.
- Mà sao bà ăn chậm thế? Sao không ăn thịt trứng toàn ăn rau?
- Tôi ăn ít chất béo thôi
- Bà đã đi làm cả ngày, đi chơi thể thao, giờ ăn toàn rau sao mà sống được?
- Để tôi gắp cho bà – nói rồi mình gắp một miếng thịt kho tàu to vào bát Phương
- Không! Tôi không ăn đâu
- Ăn! Không ăn không yêu nữa, cho ông hàng xóm nuôi – mình bắt chước giọng mẹ hồi bé
- Hiiiiiii, hồi bé tôi cũng bị dọa thế đấy.
- Uh, ăn đi, không ăn sao có sức. Bà phải tiết kiệm sức khỏe từ bây giờ, mai mốt lấy chồng, sinh con là chẳng còn thời gian đâu.
- Uhmm, cảm ơn ông.
- ..........................
- Này, sau cưới tôi ông có đến không?
- Có chứ! Sao không? Bà dở hơi à?
- Tại tôi định không mời – giọng Phương trùng xuống.
- Sao không mời? – Mình bất ngờ
- Thôi, tôi đi rửa bát đây.
- .........................................

Đề xuất Tiên Hiệp: Niệm Phàm Trần (Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão)
Quay lại truyện Con đường mang tên em
BÌNH LUẬN
Ảnh đại diện Sen Nguyen
7 tháng trước

ai có lick truyện đọc tiếp k ạ đang hay