Em toàn nói thật mà sao cứ bị nhéo hoài vậy trời??
- Em: Sao em biết anh có người yêu rồi?
- Bé T*: Thì chị hôm bữa đó? Không phải người yêu anh hả?
- Em: Không phải, anh chỉ là nhân viên của bố cô ấy thôi.
- Bé T*: Em không tin.
- Em: Tùy.
Rồi em dẫn nhỏ vào quán café kem gì đó trên đường D2, gần trường Ngoại Thương cơ sở 2. Vào quán café acostic. Không gian cũng khá lãng mạn.
- Anh chị gọi gì? - Bạn phục vụ hỏi
- (Cho anh/chị nước ép bưởi) x 2. Cả 2 đồng thanh trả lời.
Em nhìn nhỏ phì cười. Nhỏ cũng cười. (vào quán kem mà không ai chịu gọi kem). Bây giờ em mới phát hiện ra, nhỏ có cái răng khểnh khá duyên.
- Em: Nãy em điều tra anh rồi, bây giờ tới phiên anh điều tra em.
- Bé T*: Điều tra gì? Muốn tìm hiểu anh hả? nhỏ cười nham hiểm.
- Em: Không được khóc nữa nghe chưa. Anh không muốn bơi.
- Bé T*: Biết rồi.
- Em: Sao lúc nãy em khóc vậy.
- Bé T*: *mặt mếu máo*... Im lặng
- Em: Không được khóc. Em mà khóc anh hun em ráng chịu. Em pha trò cho nhỏ không được khóc.
- Bé T*: Anh dám? Đưa tay ra tính nhéo nữa.
- Em: Hehe,
- Bé T*: *nhoẻn miệng cười*
- Em: Cười rồi, không được khóc nữa nghe chưa.
- Bé T*: Dạ.
- Em: Thế sao lúc nãy khóc vậy. Không được khóc, mếu máo dưới bất kì hình thức nào!!
- Bé T*: Dạ, em buồn chuyện tình cảm xíu thôi ạ, không có gì đâu. Anh đừng quan tâm.
- Em: Uhm, vậy mà anh tưởng chuyện gì. Làm anh hết hồn. Cứ tưởng em biết anh không biết bơi rồi hù, tính phủ đầu anh.
- Bé T*: He he, em mà muốn hù anh, em hù cách khác rồi.
- Em: Cách gì?
- Bé T*: Sau này rồi biết.
Ngồi nói chuyện, cố gắng làm cho bé vui, nên lâu lâu ngồi trò chuyện, tâm sự đủ thứ chuyện trên đời. Vừa làm bé hết buồn, vui vẻ, cười nhiều. Mang niềm vui cho người khác, với lại em cũng đang rảnh. Không có gì làm. Điều quan trọng là bé T* và em rất hợp nhau về sở thích, cách sống, cách suy nghĩ... Điều đó khiến cho em cảm thấy rất thu hút mỗi khi nói chuyện với bé T*. Và nói như không có giới hạn, điểm dừng.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Huyền Trần Đạo Đồ