Sáng sớm hôm sau. Em bị đánh thức dậy lúc 5 giờ rưỡi.
- Nhỏ: Dậy thôi, chuẩn bị đồ đi Pattaya, hội thảo lúc 10 giờ, mà giờ này còn ngủ.
- Em: Dạ. Biết rồi.
Đánh răng rửa mặt, thay đồ xong khoảng 6 giờ. Em lò mò xuống dưới. Thấy nhỏ đang ở dưới bếp, kế bên là đồ ăn sáng đã chuẩn bị đầy đủ. Cơm và trứng chiên, sườn nướng. Đầy đủ. Chuẩn bị 2 phần. Em và nhỏ.
- Nhỏ: Ngồi xuống đây ăn xíu rồi đi.
- Em: Dạ, cảm ơn chị.
Hạnh phúc đôi khi là một điều gì đó nhỏ nhoi. Đôi khi chỉ là được ngồi kế bên người mình thích, ăn một bữa ăn. Như vậy là hạnh phúc lắm rồi. Cảm giác cứ như là mỗi sáng được người vợ chuẩn bị đồ ăn cho chồng trước khi đi làm vậy. Và em cũng hình dung ra ngôi nhà hạnh phúc, với em, nhỏ và những đứa trẻ chạy vui đùa trong nhà.
Và niềm hạnh phúc của em như được nhân lên gấp trăm lần khi...
- Bác giúp việc: Hôm nay đi Pattaya hả?
- Em: Dạ. Sáng nay cháu đi với L*.
- Bác giúp việc: Ừm. *rồi nhìn em cười cười*
- Em: Có chuyện gì mà cười vui vậy, bác kể cháu nghe với.
- Bác giúp việc: Cậu là sướng nhất rồi.
- Em: Sao ạ?
- Bác giúp việc: Sáng nay cô chủ lọ mọ dậy từ sáng chuẩn bị đồ ăn sáng cho cậu đó.
- Em:... *không nói thành lời.* *chỉ cười cười gãi đầu thôi. Thật sự lúc đó quá bất ngờ.* Em cứ nghĩ là đồ ăn sáng là bác giúp việc chuẩn bị hết. *xin lỗi nhỏ nhen*
- Bác giúp việc: Trước giờ nó có nấu ăn cho ai bao giờ đâu.
- Em: Thật hả bác?
- Bác giúp việc: Ừm, thật, thôi cậu ăn đi kẻo trễ. Bác làm việc tiếp đây.
- Em: Dạ.
Sau đó một lúc, em vẫn còn lơ lửng trên mây. Vẫn chưa chịu xuống mặt đất, ngồi em cứ nhe răng, tủm tỉm cười như một thằng dở người, dở hơi vậy.
- Nhỏ: Ăn đi, cười cái giề?
- Em: Đang vui, cười được không?
- Nhỏ: Không. Ăn nhanh rồi đi. Kẻo trễ.
- Em: Yes, baby.
- Nhỏ: Baby gì mà baby. Ăn nhanh đi, quýnh cho phát bây giờ.
- Em: Tuân lệnh. Hè hè. *Vẫn cười*
- Nhỏ: Khìn khìn *rồi quay đi chỗ khác* *nhìn yêu không thể chịu được*
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Bởi Vì Chúng Ta Sẽ Mãi Mãi Bên Nhau