Tôi tính đi qua bàn kế bên ngồi riêng, thì nhỏ kéo tay lại:
- Nhỏ: Cậu ngồi đây đi. Qua đó ngồi một mình buồn.
- Tôi: Dạ.
- Nhỏ: Cậu uống gì?
- Tôi: Cho một chai nước suối được rồi.
- Gã thanh niên: Không uống bia hay rượu gì hả? Anh mời.
- Tôi: Không, uống nước suối được rồi.
- Gã thanh niên: Đàn bà value.
- Tôi: Quỷ xứ hà. - Kèm theo vẻ mặt kbrm (khinh bỉ ra mặt) với lão.
- Gã: Cười nhếch mép.
- Tôi: *Không thèm quan tâm* - Quay sang hỏi nhỏ: Chị uống gì?
- Nhỏ: Cho chị rượu hay bia gì cũng được, cậu gọi cho chị luôn đi.
- Tôi: Uống nổi không? Ngày nay chị mệt rồi.
- Nhỏ: Cậu cứ gọi đi, không sao đâu.
Cuối cùng, nhỏ gọi chai rượu gì đó tôi không nhớ tên, uống chung với gã thanh niên cùng với hai cô gái kia. Mấy cái chuyện bia rượu này, tôi không rành lắm.
- Gã thanh niên: Giới thiệu với em và cậu, đây là H* người yêu anh. - Gã chỉ tay về phía nhỏ mặc áo màu hồng. - Còn đây là T*, bạn của H*, hôm nay tới đây chơi chung. (Giờ mới biết một cô tên H* và một cô tên T*. Mọi người đừng thắc mắc về vấn đề ngôn ngữ, đoạn này thì tất cả nói tiếng Anh nhé. Cả H* và T* là người Việt Nam.)
Tôi lén nhìn nhỏ, xem phản ứng của nhỏ thế nào? Nhưng thật bất ngờ, nhỏ có vẻ dửng dưng:
- Nhỏ: Chào. Mình là người yêu cũ của anh D*. (Bây giờ mới biết cha này tên D*.)
- H*: Chào chị, em cũng nghe anh D* kể nhiều về chị.
- Nhỏ: Ừm, quá khứ rồi em. ^^
Trong cuộc vui, tôi thấy nhỏ uống rất nhiều, còn gã D* thì thấy cứ ép cô H* và cô T* kia cũng uống rất nhiều. Tôi chỉ uống nước lọc, một phần vì lo cho nhỏ, một phần vì sợ nhỏ trễ chuyến bay tối nay, nên cứ mỗi khi nhỏ cầm ly rượu lên tôi đều cản, nhưng không lần nào thành công.
- Cậu cứ để chị uống. Lâu lâu mới vui một lần mà.
- Chị uống ít thôi, để lát về không nổi, sếp tổng lại khiển trách em.
- Chị chịu trách nhiệm, cậu chỉ sợ bị sếp tổng (là ba của nhỏ) la thôi chứ gì? Cậu đâu có lo cho tôi!!
- Ý em không phải vậy. Mà giờ em không tranh cãi với chị nữa, chị uống ít ít thôi là được rồi.
- Không, chị cứ uống.
Thấy nhỏ uống hết ly này tới ly kia, mà tôi không làm gì được. Cảm thấy mình thiệt vô dụng. Còn về phần gã thanh niên kia, có vẻ lão cứ cố ép nhỏ T* uống càng nhiều hay sao không biết. Cứ ép hết lần này tới lần khác, nhưng mà bé T* cũng có vẻ biết giữ mình, từ chối khá nhiều và cố giữ khoảng cách với lão D*. Thi thoảng, bé T* có nhìn về phía tôi, cười với tôi, như một phép tối thiểu, tôi cười chào hỏi lại.
Từ lúc vào tới giờ, tôi chưa nói chuyện được nhiều với cô H* và bé T*. Chỉ mới tiện trao đổi danh thiếp với hai cô này thôi.
Rồi chuyện gì đến cũng đã đến, nhỏ say mèm ra đó. Không còn đủ sức về, không đủ tỉnh táo để lên sân bay. Nên tình thế bắt buộc, tôi phải gọi điện thoại cho sếp tổng.
- Tôi: Alo, thưa sếp, con gái sếp tổng say quá, giờ cổ không về kịp tối nay.
- Sếp tổng: Ừm, vậy cậu xem chăm sóc cho nó, rồi mai đặt chuyến bay sớm nhất cho nó về.
- Tôi: Vâng.
- Sếp tổng: Cậu nhớ giữ mình, đừng để nó làm gì cậu nghen, khà khà.
- Tôi: Vâng, *cười trừ.*
Điện thoại xong mà vẫn còn shock, cứ tưởng ổng sẽ nổi sùng rồi nổi giận đùng đùng, không ngờ ổng thoáng vậy.
Tan cuộc, chỉ còn mỗi tôi và bé T* là còn tỉnh táo. Tôi và nhỏ lên một xe, gã thanh niên D* và H* lên một xe, còn bé T* thì lên xe về một mình. Mỗi người mỗi hướng.
MỘT LẦN NỮA, TÔI LẠI PHẢI VÀO KHÁCH SẠN VỚI NHỎ!!!