Logo
Trang chủ

Chương 81: Phần tiếp theo của truyện

Đọc to

**Giải đáp một số thắc mắc.**

Về hình ảnh nhỏ mặc áo cưới mà một số bác đã thấy trên mạng, thì do em không muốn lấy hình ảnh trên Facebook của nhỏ, vì sau lần trước bị lộ thông tin, em không muốn nhỏ liên quan tới thêm một lần nào nữa, nên đã tự ý lấy trên mạng. Ai nói em tự bịa ra thì em chấp nhận thôi, những chuyện này, em vẫn giữ lập trường cũ, ai tin được thì tin, không tin được thì cứ xem như hư cấu.

Về chuyện học, thì H* du học Hoa Kỳ chứ không phải Thái Lan. Hình ảnh một số chữ trong clip thì đúng là chữ Thái (Em cũng không để ý, và cũng không biết tại sao lại có chữ Thái trên bàn học của H* nữa).

*****

Cũng một khoảng thời gian khá dài để định thần lại mọi chuyện, để mọi việc trở nên vơi đi bớt, những kí ức, những chuyện cũ. Tất cả sẽ chỉ là quá khứ. Sẽ mãi nằm ở một góc nhỏ trong trái tim.

Mỗi người mỗi hướng đi, mỗi ngã rẽ, có thể mỗi ngã rẽ đó sẽ không bao giờ giao nhau, mỗi người sẽ đi theo một hướng mà sẽ không bao giờ, có lẽ sẽ không bao giờ gặp nhau. Nhưng cũng có thể những con đường ấy, lại vô tình sẽ giao nhau ở một ngã rẽ nào đó. Mà có thể sẽ lại vô tình chạm mặt nhau.

Kể từ khi mọi chuyện xảy ra. Cũng vài tháng rồi. Và cũng ngần ấy thời gian em xin nghỉ tại công ty cũ của nhỏ. Cũng đủ để suy nghĩ tất cả mọi chuyện, suy nghĩ về bản thân, suy nghĩ về tất cả các mối quan hệ, suy nghĩ về chuyện tình cảm… (Thường thì trong khoảng thời gian mà bản thân mỗi người đang cảm thấy cô đơn, hơi tuyệt vọng một xíu. Thì lại thường hay suy nghĩ đến mọi chuyện như vậy… Chắc ai cũng đã từng trải qua rồi, sẽ hiểu được cảm giác ấy).

Không lan man nữa. Sau khi bé H* đi du học, thì H* và em vẫn còn giữ liên lạc và tương đối thường xuyên. H* vẫn học tốt, nghe nó kể thì học cũng được. Từ lúc ở Việt Nam thì ham chơi lắm, qua đó một thân một mình hay sao mà cũng tự lập được lên nhiều. Ít nhõng nhẽo hơn trước. Có vẻ người lớn lên nhiều, nói chuyện nghe chín chắn hơn trước, biết suy nghĩ mọi chuyện thấu đáo hơn, (Nói chung là đang khen nó).

Và đi kèm với đó, cũng có cảm giác H* trưởng thành nhanh quá. Vẻ nhí nhảnh ngày xưa cũng đã dần biến mất. Không còn giống với H* ngày xưa nữa… Mà cũng đúng thôi, con người ta càng trưởng thành thì sẽ không thể mãi như trước nữa.

Nhưng em lại nhớ con người ngày xưa của H* hơn. H* bây giờ khác xưa quá!

Về phần mình, Tôi (Bây giờ tôi sẽ gọi tôi là tôi, không gọi bản thân là em nữa) đã chuyển chỗ cũ, và cũng làm chỗ mới được một thời gian rồi. Cũng đã không còn là "osin" cấp cao nữa. Làm cho một công ty khác. Vị trí nhân viên Marketing cho thị trường Thái Lan…

Tạm thời vẫn ở Sài Gòn. Sẽ học cách quen dần với Sài Gòn không "em". Sẽ học cách đối diện với sự thật là Sài Gòn bây giờ đã không có em, cho dù chỉ là một bóng hình thân quen. Nhưng anh cũng đã hứa với em rồi. Anh sẽ cố sống tốt. Sẽ thôi sống trong quá khứ buồn ấy nữa. Và sẽ hướng về tương lai nhiều hơn.

Về phần nhỏ. Có lẽ nhỏ và tôi đã không cùng đi trên một con đường nữa rồi. Em và tôi sẽ mãi chỉ đi trên 2 con đường song song, mãi không bao giờ cắt nhau. Và sẽ có lẽ mãi như thế. Nhỏ, người con gái tôi đã từng yêu rất nhiều.
 

Đề xuất Giới Thiệu: Vân Thâm Bất Tri Mộng
BÌNH LUẬN