Logo
Trang chủ

Chương 85

Đọc to

Đã một thời gian không viết review cho mọi người, cũng vì thông tin lần trước bị lộ, một số anh em có Facebook nên cũng biết sơ tình hình của "nhỏ" rồi. (Tôi quen gọi là "nhỏ" rồi, giờ khó đổi lắm).

Mấy tháng nay, nhỏ nhắn tin mời tôi đi ăn tối ở Asiatique (mấy bác tự Google nha, bữa nào đi du lịch nhớ ghé chụp ảnh, view đẹp lắm).

Giờ tôi đi với nhỏ chỉ với tư cách bạn bè "bình thường" thôi, hầu như không nghĩ đến chuyện tình cảm trai gái gì nữa. Nhỏ có "chồng" có con rồi. Tôi biết đâu là điểm dừng, ngựa chạy hoài cũng có ngày chùn chân.

Hôm đó nhỏ mời tôi đi ăn tối ở Asiatique (ven sông), hẹn lúc 5 rưỡi chiều.

Cảnh ven sông buổi chiều hôm đó rất đẹp. Mặt trời bắt đầu lặn, ánh nắng chiều chiếu xuống mặt sông, xung quanh các đôi trai gái vui vẻ, tụm năm tụm bảy, có những cặp đôi nắm tay nhau chụp ảnh, trông hạnh phúc lắm.

Tôi thì đứng cạnh lan can ven sông, mải nhìn theo mấy chiếc thuyền chở khách phía xa, nhìn dòng xe cộ nhộn nhịp qua lại. Nhìn ánh mặt trời lặn dần, khuất sau sông Chao Phraya và những tòa nhà chọc trời.

Tôi thả mình theo những suy nghĩ miên man, những dự định, những điều muốn nói với nhỏ... (tôi có thói quen này từ khi gặp nhỏ. Mỗi khi ở bên nhỏ, hình như tôi không làm chủ được suy nghĩ của mình...)

*Hù* "Cậu đợi lâu chưa?"

Thì ra nhỏ đến từ lúc nào, khẽ đặt tay lên vai tôi.

- Tôi: "Cũng mới tới được một lúc lâu rồi" (tôi cũng tếu táo, troll lại nhỏ).
- Nhỏ: "Gì mà mới tới được một lúc lâu..."
- Tôi: "Ờ, thì mới tới được một lúc sắp lâu."
- Nhỏ: "Thôi, kệ cậu."

Lúc này tôi mới để ý, bên cạnh nhỏ có chiếc xe đẩy em bé, tôi đoán nhỏ đưa bé đi cùng.

Tôi hỏi:
- Tôi: "Chăm em bé cực không chị, bé nó có lì giống chị không?"
- Nhỏ: "Đang hỏi thăm hay đang troll đó, đánh cho bây giờ. Bé nó dễ chăm, dễ nuôi, giống chị."
- Tôi: "Chị mà dễ nuôi, xỉu, hehe."
- Nhỏ: "Ờ, chị mà dễ nuôi thì cậu đã nuôi chị rồi, chứ đâu phải để chị có chồng như bây giờ."
- Tôi: "Thôi, nói chuyện khác đi, tôi thấy càng nói càng không vui."
- Tôi: "Mà bé tên gì vậy chị?"
- Nhỏ: "Tên Anna."

Tôi ngồi xuống nhìn em bé, dễ thương và xinh như nhỏ, đôi mắt to tròn.

- Tôi: "Nhìn giống chị ghê."
- Nhỏ: "Ý là dễ thương, đẹp giống chị chứ gì? Ble. Hehe," - nhỏ vừa nói vừa trêu tôi. - "Thú thật, nhiều lúc nhìn nhỏ, không nghĩ là nhỏ đã có chồng, có con... Lại khiến..." Mà thôi, không khiến gì nữa hết. (Vì tôi đã xác định nhỏ có chồng, có con, có gia đình nhỏ của mình rồi, nên không thể... làm chuyện trái đạo đức được).

- Tôi: "Dạ, chắc hồi nhỏ chị cũng dễ thương như bé nó, mà không, bé nó phải dễ thương hơn chị là cái chắc rồi."
- Tôi: "Thôi, mình vào trong kiếm gì ăn đi, hay chị muốn đi dạo một xíu không?"
- Nhỏ: "Đi dạo một xíu đi, rồi vào ăn sau."

Tôi, nhỏ và Anna đi dạo, chụp ảnh các thứ (chủ yếu tôi chụp hình cho hai mẹ con nhỏ). Nhỏ một bên, tôi một bên, và Anna trong chiếc xe đẩy...

Nó lại khiến trong tim tôi có những suy nghĩ xáo động... Đã xác định rồi, chắc chỉ là cảm nắng, cái ánh nắng nhẹ của buổi chiều, một lát rồi cũng sẽ chìm vào bóng đêm thôi, không kéo dài được bao lâu. Xác định vậy nên cũng thấy nhẹ lòng và dễ xử hơn. Thật sự tôi đã cố dặn mình như vậy không biết bao nhiêu lần mỗi khi gặp nhỏ...

- Nhỏ: "Lại đây selfie chung đi, nãy giờ chưa chụp chung tấm nào hết..."
- Tôi: "Không sao đâu chị, em chụp cho chị với bé Anna là được rồi."
- Nhỏ: "Thế giờ có chụp không? Hay muốn dùng vũ lực?"

Nói rồi nhỏ cầm tay tôi kéo lại.

Tôi giật mình, như có luồng điện chạy qua, vì lâu rồi tôi không nắm tay hay đụng chạm gì đến nhỏ (từ lúc gặp nhỏ ở Asiatique đến giờ, tôi chủ động giữ khoảng cách với nhỏ...).

- Tôi: "Ok, ok, chụp thì chụp, em tự đi được," rồi tôi gỡ tay nhỏ ra...

Nhỏ nhìn tôi...

Tôi cũng nhìn nhỏ, rồi nhỏ quay mặt đi chỗ khác.

1-2-3 Dím (cười...)

Xong, tôi lại đẩy xe đẩy của bé Anna, nhỏ đi kế bên tôi, ba người, ba cái bóng và ba suy nghĩ... (chắc bé Anna đang ngủ, không suy nghĩ gì đâu...).

- Rồi tôi và nhỏ vào một quán...
 

Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Thành Tâm Ma Của Nữ Ma Đầu
BÌNH LUẬN