Logo
Trang chủ

Chương 86

Đọc to

Cũng ngồi ăn uống khá vui vẻ, nói chuyện đủ thứ chuyện từ lúc mới quen, cho đến lúc nhỏ về Thái, tôi ở lại Việt Nam... Những kỷ niệm của cả hai khi còn ở bên Thái...

Ký ức bỗng ùa về. So với nhỏ vài năm trước, giờ cũng không khác gì, vẫn hồn nhiên, vui vẻ, vô tư. Chỉ khác một điều là nhỏ bây giờ đã có bé Anna bên cạnh.

Bỗng có tiếng gọi ở bàn kế bên...

- L* !!! (tên nhỏ), tới đây chơi hả? Lâu rồi không gặp, tiếng một cô gái gọi nhỏ, chắc bạn nhỏ.
- Nhỏ: "Uhm, mới tới, bà tới đây với bạn hả? Lâu rồi không gặp."
- Bạn nhỏ: "Uhm, đi ăn sinh nhật bạn..."

...bla bla...cả hai vẫn tiếp tục buôn chuyện.

Tôi thì ngồi kế bên, chơi, trêu bé Anna, chọc nó cười. Công nhận nhìn gần con bé xinh, dễ thương. Chơi đùa với con nít đúng sở trường của tôi.

Nói chuyện được một lúc, nhỏ quay qua nói chuyện với tôi.

- Tôi: "Chị nói chuyện xong rồi hả?"
- Nhỏ: "Uhm, lâu rồi không gặp, nói chuyện với nó hơi lâu."
- Tôi: "Dạ, không sao, chị cũng vậy với em."
- Nhỏ: "Là sao?"
- Tôi: "Thì chị cũng lâu rồi không gặp em, cũng phải nói chuyện lâu lâu với em."
- Nhỏ: "Tất nhiên." Rồi nhỏ nhìn tôi với ánh mắt như thế này -> hehe.
- Tôi: "Ăn tối xong, chị về nhà thế nào?"
- Nhỏ: "Chị chưa muốn về, muốn ở lại đây tới khuya..."
- Tôi: "Về đi, để anh P* đợi ở nhà (P* tên "chồng")."
- Nhỏ: "Đừng nhắc tới nữa, chị không muốn nhắc tới."

Tôi tự nhiên thấy điều chẳng lành, tự suy nghĩ trong đầu. Không lẽ mình mãi chỉ là người thay thế, là thuyết âm mưu "con chó và osin"? Chỉ là người để chị tâm sự, trút nỗi buồn mỗi khi chị giận chồng, người yêu của chị, tôi chỉ có giá trị đến vậy thôi sao??? Hàng ngàn câu hỏi được đặt ra...

Nhưng tôi không nói ra.

- Tôi: "Thôi, ăn xong rồi đi về, để trễ..."
- Nhỏ: "Cậu muốn thì về trước đi, chị với Anna ở lại đây một xíu nữa."

Tôi không nói gì, chỉ ngồi im lặng.

Nhỏ cũng im lặng...

Ngồi được tầm 30 phút, nhỏ mới đứng dậy và ôm lấy tôi mà khóc...

Lúc này chắc chắn có biến, tôi đành ôm lấy nhỏ, vuốt tóc nhỏ để động viên an ủi thôi, chứ biết làm sao...

Nhỏ mới nói với tôi...

"P*... là..." (nhỏ vừa nói vừa nấc lên thành tiếng)..."chỉ cưới chị để có đứa con thôi..."

Tôi không tin vào tai mình? Nếu tất cả như lời nhỏ nói, thì nhỏ đúng là người đau khổ nhất...

Một lần nữa... tôi lại thấy thương cho nhỏ.

Chắc mọi người cũng lờ mờ đoán ra. Hèn chi lâu rồi tôi chỉ thấy nhỏ đăng hình nhỏ và bé Anna lên Facebook...

Giờ em phải về, khi nào rảnh sẽ viết tiếp ạ.

Biết tin này xong cho nhẹ lòng bớt, chứ để mãi trong lòng cũng khổ.
 

Đề xuất Voz: Cát Tặc
BÌNH LUẬN