P*, chị cảm thấy không hợp với anh ta.
Lúc đó, trong đầu tôi chỉ nghĩ, chắc là chị đang giận hờn vu vơ rồi lại sẽ quay về thôi, và tôi cũng chỉ là kẻ thay thế tạm thời, không hơn không kém. Tôi mới nói với chị:
- Tôi: Dù gì thì cũng mới cưới nhau, có gì từ từ rồi chị với anh ta ngồi xuống nói chuyện, rồi cũng có cách giải quyết thôi, không sao đâu.
Tôi chỉ còn biết ôm chị, rồi an ủi như vậy thôi, chứ không có cách nào khác. Nhưng tôi càng nói, thì chị lại càng khóc...
Cảm giác lần này không giống như mọi lần. Có gì đó có vẻ nghiêm trọng hơn thì phải.
- Nhỏ: Chị không thể sống được với anh ta được nữa. Chị thật sự không thể.
- Tôi: Thế có chuyện gì? Hôm nay chị cứ nói hết với em, chị cứ trút hết stress lên em đi, biết đâu mọi chuyện sẽ khá hơn?
Chị buông tôi ra, nắm lấy tay tôi, và hỏi:
- Nhỏ: Cậu vẫn tốt với chị như vậy, chưa thấy chán vì bị chị làm phiền sao?
- Tôi: Với chị, em lúc nào cũng sẵn sàng... Mặc dù bây giờ... không còn giống như trước kia, nhưng em sẽ luôn bên cạnh chị.
- Nhỏ: ... (chỉ nhìn thôi). Lần này chị không nói gì cả.
Rồi sau đó, chị lại im lặng...
Tôi cũng không biết phải nói gì nữa.
Lúc này không hiểu sao, chị lại nắm lấy tay tôi chặt cứng.
Tôi và chị ngồi ở quán một lúc rồi rời khỏi. Cả ba lại lững thững đi bên nhau, dưới bóng tối.
Bỗng dưng, chị nhìn tôi và nói (lúc này đang dừng lại ở hành lang đi bộ ven sông, khá đẹp):
- Cậu còn yêu chị không?
Tôi thoáng chốc giật mình... và không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
- Tôi: Trước kia thì có, em yêu chị muốn phát điên lên. Nhưng bây giờ...
Chị không kịp để tôi nói hết câu.
- Nhỏ: Bây giờ thì sao?
- Tôi: Bây giờ mọi chuyện không còn như trước kia nữa...
Rồi tôi nhìn sang bé Anna (bỗng dưng bé Anna nhìn tôi, lại nhoẻn miệng cười, cảm giác thân thuộc và gắn bó với nó ghê luôn, mặc dù mới tiếp xúc với bé thôi).
Đề xuất Bí Ẩn: Nam Hải Quy Khư - Ma Thổi Đèn