Logo
Trang chủ

Chương 89

Đọc to

Chuyện bé Anna, hiện tại mới chỉ là cảm nhận, cảm giác riêng của mình thôi. Mình nghĩ lúc này chưa phải thời điểm thích hợp để hỏi trực tiếp nhỏ.

Và chuyện xét nghiệm ADN, tất nhiên là sẽ có. Chuyện này mình cũng đã nghĩ đến. Khi nào có gì mới, sẽ cập nhật cho mọi người.

Về tình hình của nhỏ, hiện tại, thì được biết nhỏ vẫn còn ở công ty bố để phụ giúp công việc. Và nghe nói (chỉ là nghe nói thôi) có thể sau này, nhỏ sẽ tiếp tục điều hành công ty. (Nói thật ra, em chả thấy vui gì mấy. Em muốn nhỏ được thảnh thơi, nghỉ ngơi cho thoải mái đầu óc. Nhỏ đã bắt đầu tập tành kinh doanh, làm việc cho công ty gia đình từ khá sớm. Với cả một điều, xưa nay đã quá cũ, em lại phải nhắc tới 2 chữ vai vế, tầng lớp... chỉ nghĩ tới thôi, đã thấy giữa tôi và nhỏ không có tương lai rồi.)

Tối hôm trước, chủ nhật, nằm nhà trời mưa. Lấy line lên nhắn tin, video call nói chuyện với nhỏ. Bỗng dưng nhỏ hỏi:

- Nhỏ: Chỗ cậu hiện tại bây giờ có mưa không?
- Tôi: Có, đang mưa.
- Nhỏ: Cậu nhớ ngày hôm đó chứ?

---
[Quay ngược thời gian một xíu, vào khoảng thời gian này, hơn 1 năm trước, tại Sài Gòn.]

Hôm đó Sài Gòn cũng mưa như trút nước. Lúc đó em và nhỏ đang ở khu Q1. Còn nhớ ngày hôm đó, nhỏ đưa nhân viên tại chi nhánh Thái Lan sang Việt Nam để thăm quan nhà máy, và nhỏ nhờ em dẫn đoán đưa đi đưa về (nói là nhờ thôi, chứ thực ra là công ty ở Việt Nam có trả tiền, thanh toán tiền cho em đàng hoàng). Tối hôm đó, sau khi đưa cả đoàn về khách sạn xong. Nhận được tiền lương của 2 ngày công (được tầm gần 4 chai).

Em mới rủ nhỏ:

- Nhỏ: Mấy cậu nhân viên về khách sạn rồi. Em nhận được tiền lương rồi. Em mời chị đi ăn uống cái gì đó, ok không?
- Tôi: Uhm, đi thì đi. Chứ 2 hôm nay, quản lý, take care mấy đứa nó cũng mệt bơ phờ rồi.
- Tôi: Ok, vậy bây giờ tới khu Bùi Viện ngồi hóng gió, ăn uống xíu gì. Lần này em mời, chị cứ xõa hết mình đi. Mà chỉ nằm trong số 4 triệu đổ lại nhé. - Em trêu nhỏ.
- Nhỏ: Yes.

Rồi em cho nhỏ ngồi lên con xe 67 thần thánh của em (lúc này mới đưa em 67 vào Sài Gòn - tân trang lại nhìn cũng ổn, cũng chất).

Rồi nhỏ ngồi phía sau, tôi đèo đi.

Lúc ngồi trên xe, em ngồi phía trước, nhỏ ngồi phía sau. Nếu nhớ không nhầm tầm lúc đó cũng khoảng 10 giờ tối.

Sài Gòn buổi tối lúc đó cũng ít xe, em cố tình chở nhỏ đi vòng lượn lờ, đi đường vòng, chỉ nhằm mục đích câu giờ, để được ở gần bên nhỏ thôi. Bỗng nhỏ cấu (nhéo) vào lưng...

- Nhỏ: Này, đừng có mà đi đường vòng tưởng chị không biết đường hả.
- Tôi: Hehe, làm gì căng vậy, em chỉ muốn ở bên cạnh chị thôi mà.
- Nhỏ: ... không nói gì.

Tự nhiên nhỏ vòng tay qua ôm eo, siết chặt.

Đề xuất Tiên Hiệp: Linh Cảnh Hành Giả
BÌNH LUẬN