Logo
Trang chủ

Chương 90

Đọc to

Lúc đó bỗng dưng em lại không biết nói gì, chạy thẳng một mạch tới khu Bùi Viện luôn.

Tôi gọi bia, với cả đồ ăn uống nhẹ. Chẳng hiểu sao hôm nay nhỏ uống nhiều kinh khủng.

Em chỉ uống tầm 1 chai cho có không khí thôi (1 chai là nhiều với tôi rồi, vì tửu lượng có hạn, ít khi uống). Còn nhỏ không hiểu sao, hôm đó lại uống nhiều đến vậy.

Thấy nhỏ uống tu tu một lúc mấy chai, tôi mới hỏi:

- Tôi: Hôm nay chị lạ lắm, làm gì mà uống bia như nước vậy. Đang buồn chuyện gì đúng không?
- Nhỏ: Uhm, rồi lại không nói gì. Rồi lại uống tiếp.

Rồi chuyện gì đến cũng đến, nhỏ say, chắc là say rồi.

Tôi nói với nhỏ:

- Tôi: Thôi, đi về, để em đưa chị về, sếp tổng mà biết em đưa con gái rượu đi uống bia chắc sếp tổng chém em quá.
- Nhỏ: Chị chưa muốn về.
- Tôi: Chị say rồi, giờ không còn chịu về nữa, lì quá.
- Nhỏ: Không.

Nhỏ là vậy, một khi đã quyết thì khó mà thay đổi được.

Nên đành phải dỗ ngọt:

- Vậy thôi, để em đưa chị đi nghỉ ngơi xíu cho tỉnh táo, rồi tính tiếp chịu không?

Nhỏ lúc này mới chịu.

Em mới gửi xe lại chỗ quán, rồi kêu taxi tới khách sạn cũng ở Q1 luôn (thú thật lúc đó chỉ còn nước đưa vào khách sạn cho nhỏ nghỉ thôi, chứ không còn chỗ nào khác).

Rồi đưa nhỏ lên phòng. Qua kinh nghiệm lần đầu đưa nhỏ vào KS, lần này cũng đỡ cuồng và đỡ cà ngơ hơn.

Em bế nhỏ lên giường, để cho nhỏ nghỉ ngơi. Đưa nhỏ lên giường nằm nghỉ xong, em nằm bên cạnh... thở phì phò vì mệt bia (uống bia kém), vì dìu nhỏ lên KS, và quan trọng nhất là vì người con gái đang nằm bên cạnh.

Em nằm nghiêng người sang ngắm nhỏ. Nhìn nhỏ dễ thương không chịu được. Lúc này bản tính trong người trỗi dậy (em mới nghiêng người xích lại gần hơn một xíu, định đưa miệng lên kiss nhỏ một cái thì đúng là ông trời có mắt, trả báo cho hành động cơ hội của tôi. Nhỏ ói ra một phát. Không nhiều, nhưng cũng đủ khiến cho bản thân phải sực tỉnh, và quyết định dừng lại đúng lúc).

Thấy nhỏ ói, rồi bản thân mới nằm xa ra một bên, sau đó chỉ ngắm nhìn nhỏ, và nắm tay nhỏ thôi, rồi nhỏ bung tay ra, quẹt lên miệng chỗ mới ói... Khiến cho mọi thứ xung quanh miệng nhỏ lấm lem...

Em mới lay nhỏ dậy, tính kêu nhỏ dậy lau người xíu cho sạch sẽ rồi hãy nghỉ ngơi. Nào ngờ nhỏ ôm lấy em, lúc đó bất ngờ, nên em mất thế ngã xuống ngay chỗ nhỏ ói lúc nãy... Xong, em dơ toàn thân, nhỏ dơ toàn người... 

Xong rồi nhỏ lại ngủ tiếp như chưa hề có cuộc chia ly.

Em nằm đó, rồi cũng quyết định... cởi đồ nhỏ ra, tự thay đồ cho nhỏ luôn. - Lúc kể lại cho nhỏ, bị nhỏ quýnh thùm thụp vào lưng.

Thiệt, lần đầu cởi nút áo mà run, nhưng xen lẫn là có chút gì đó (mà cũng éo phải chút gì đó, mà là nhiều nhiều chút). Rồi cởi áo ra, (tất nhiên vẫn còn bra ạ) lau người cho nhỏ, lau tới đâu, tim đập thình thịch tới đó. Bây giờ nghĩ lại vẫn còn thấy hồi hộp.

Mà thôi, phần này chỉ kể lướt qua như vậy thôi, sơ sơ việc tổng dọn vệ sinh cho nhỏ là như vậy, em thay đồ cho nhỏ (Tất nhiên bra, underwear vẫn còn đầy đủ), rồi lấy đồ ở KS (loại áo khoác choàng sau tắm cho nhỏ) mặc cho nhỏ.

Rồi mang đồ của nhỏ xuống KS nhờ giặt ủi hấp.

Nằm bên nhỏ, chỉ ngắm nhìn, cầm tay các thứ thôi, chứ không dám động đậy gì, không phải là không muốn... Mà là vì không muốn mang tiếng lợi dụng khi nhỏ say.

Rồi em nằm, nắm tay nhỏ, rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay (một phần cũng hơi mệt vì chai bia lúc nãy).

Chắc tầm 2 tiếng sau, giật mình tỉnh dậy, thì lại thấy nhỏ đang nằm, nhìn mình.

Rồi nhỏ chỉ nhìn mình rồi cười thôi.

Em mới mở mắt ra, thấy nhỏ đã tỉnh... Vẫn còn đang nằm trên giường, vẫn đang tay trong tay với em, đang nắm tay.

Rồi em vội thanh minh thanh nga...

- Tôi: Xin lỗi, nãy tại chị say quá... Rồi em tự ý thay đồ cho chị.
- Nhỏ: Chị biết.
- Tôi: Chị biết????

Vậy là nhỏ lúc đó vẫn còn đủ lý trí, vẫn còn đủ tỉnh táo. Hên mà lúc đó còn kiềm được bản thân.

- Nhỏ: Thế cậu nghĩ, chị dễ say như vậy hả, thế cậu thấy chị ói bao giờ chưa???
- Tôi: Lần này tới lượt tôi im lặng.

Nhỏ bỗng tiến mặt lại gần tôi, rồi hôn tôi một cái:

- Nhỏ: Bù cho lúc nãy định hôn lén chị, và coi như lời cảm ơn được lau người cho chị.

Cảm giác mọi thứ đến quá bất ngờ và quá ngọt ngào. Xong rồi chuyện gì đến cũng đã đến... Em chỉ biết ôm chặt lấy nhỏ, rồi cởi áo choàng tắm của nhỏ ra, và ôm chặt lấy nhỏ... Nhỏ cũng có vẻ hơi bất ngờ với hành động của tôi. Và nhỏ cũng ôm lấy. Mọi chuyện sau đó, thì cứ thuận theo lẽ tự nhiên thôi.

---
Sáng hôm sau, khi cả 2 đều đã tỉnh giấc. Cảm giác được ôm người mình yêu vào buổi sáng, mở mắt ra, người đầu tiên mình thấy là người mình yêu, được cuộn trong chăn, được ôm ấp, vỗ về người mình yêu, nó còn hạnh phúc hơn bất kì chuyện gì khác trên đời.

Lúc này nhỏ mới nhìn em, hơi xấu hổ:

- Nhỏ: Vậy là chị đã thuộc về cậu rồi đó.
- Tôi: Lúc đó không nói gì, và chỉ ôm nhỏ vào lòng.

--
1 tuần sau, nhỏ thông báo chuẩn bị kết hôn với P*.

Đề xuất Tiên Hiệp: Thần Đạo Đế Tôn
BÌNH LUẬN