Logo
Trang chủ
Chương 96

Chương 96

Đọc to

Chủ nhật tuần rồi, tôi nhận được tin nhắn của sếp tổng, ông gọi điện và muốn nói chuyện trực tiếp. Tôi biết ngày này sớm muộn gì cũng đến, chuyện gì đến rồi cũng phải đến. Bản thân tôi cũng muốn gặp ông, người mà tôi hết sức kính trọng và nể phục trong công việc kinh doanh.

Sáng chủ nhật, tôi gọi video cho nhỏ và bé Anna.
- Tôi: Em với con đang làm gì đó?
- Nhỏ: Mới cho bé Anna ăn xong, giờ chuẩn bị lau người cho bé.
- Tôi: Vợ anh giỏi quá ta.
- Nhỏ: Ai là vợ anh?? Hehe – Nhỏ cười.
- Tôi: Hehe, ờ, chưa phải là vợ thì là người anh yêu, đủ tiêu chuẩn làm người yêu của vợ chưa?? Nhầm, đủ chuẩn làm người yêu của em chưa?
- Nhỏ: Đủ, *rồi lại cười.* - Hôm nay kế hoạch làm gì? Hay hôm nay em và bé Anna tới phòng anh nhé?
- Tôi: Để chiều anh ghé chỗ em. Sáng nay anh bận công việc xíu. (Tôi không muốn nhỏ biết về cuộc gặp với sếp tổng)

{…
{ Giới thiệu sơ qua về sếp tổng: Ông là một người rất giỏi trong công việc. Một mình ông gây dựng nên công ty hiện tại, với rất nhiều chi nhánh, nhà kho chứa hàng. Bây giờ AEC đã thành lập và mở rộng, nên ông muốn đầu tư và mở rộng kinh doanh sang Việt Nam. Ông là người hết sức quyết liệt và quyết đoán trong công việc, không từ bất kì thử thách nào để đạt được mục đích kinh doanh. Đôi khi những quyết định đó mang đến lợi ích kinh tế và lợi ích cho công ty, nhưng đôi khi lại mang tới những điều không hay về nhiều mặt khác, như gia đình và những người xung quanh. Ông là một con người của công việc, mục đích lớn nhất và tâm huyết nhất của ông chính là công ty do ông gây dựng. Đối với ông, công việc luôn là ưu tiên hàng đầu.

Ông có bốn người con, và mối quan hệ giữa ông với họ cũng xoay quanh công việc là nhiều. Tôi từng nghe và chứng kiến con trai ông phải từ bỏ người con gái mà cậu ta yêu vì ông, vì công ty. (Cô gái đó là bác sĩ, làm việc cho một bệnh viện tư ở Bangkok. Khi cậu con trai đề cập chuyện kết hôn, ông nhất quyết muốn cậu chia tay vì cảm thấy không môn đăng hộ đối, bố mẹ cô bác sĩ cũng chỉ là tầng lớp lao động chân tay bình thường). Tất nhiên, sâu bên trong có thể có những lý do khác, nhưng đối với sếp tổng, ông đã quyết thì người trong gia đình hiếm ai dám trái lời. Duy chỉ có nhỏ là dám làm trái ý ông.

Đó là một trong những lý do ông hết sức tức giận, điều đó khiến ông cũng không mấy có cảm tình với tôi (từ khi ông biết giữa tôi và nhỏ có mối quan hệ tình cảm, nhưng chưa bao giờ ông thể hiện ra với tôi)… }

Trở lại câu chuyện!

Sau khi trò chuyện với nhỏ xong, tôi bắt đầu đi gặp sếp tổng. Tôi đi bus, đi tàu điện, rồi trèo lên xe tuk tuk để tới chỗ hẹn.

Ông đi chiếc Mercedes-AMG GL 63 4MATIC (chắc tầm 13 triệu Baht) – (lúc đưa ông ra bãi đỗ xe tiễn ông về tôi mới thấy) – có tài xế riêng, tới điểm hẹn là một quán ăn Nhật Bản nằm trong một trung tâm mua sắm khá sang trọng.

Tới nơi, chào hỏi ông xong, cả hai ngồi vào bàn. Quán lúc này khá thưa khách, không biết là vô tình hay cố ý. Ông đưa menu cho tôi chọn món. Thú thực là đồ ăn ở đây khá đắt, ăn vài món là đi tong cả tháng lương chứ chẳng đùa. Tôi xuất thân là trai nhà quê chính gốc, cái gốc quê dù gì nó cũng đã thấm vào máu, nên hiếm khi tôi dùng các dịch vụ xa xỉ hay tiêu nhiều tiền vào những việc không cần thiết. Theo thói quen, tôi sẽ chọn những món không đắt lắm. Tôi chọn xong, ông cũng chọn xong. Trong lúc chờ món, ông bắt đầu mở lời (trước đó chỉ chào hỏi sơ sơ).

- Sếp tổng (ST): Công việc của cậu dạo này thế nào, ổn không?
- Tôi: Dạ, vẫn ổn bác.
- ST: Ừm, kể từ lúc cậu xin nghỉ ở công ty tôi, tôi vẫn chưa có dịp nói chuyện với cậu bao giờ. Nhìn cậu bây giờ tướng tá cũng ngon phết, đẹp trai ra.
- Tôi: Dạ, cháu cảm ơn bác. Bác sức khỏe thế nào? Dạo này bệnh khớp của bác có đỡ hơn chưa?
- ST: Cũng ổn rồi, giờ tôi ít đi lại, chủ yếu ở Thái để điều hành công ty thôi, thi thoảng mới phải bay.
- Tôi: Vâng.
- ST: Tôi hỏi câu này, không biết cậu có tiện trả lời không?
- Tôi: Vâng, bác cứ hỏi ạ.
- ST: Bình thường khi vào quán ăn, khi xem menu, cậu sẽ nhìn bên trái hay nhìn bên phải?

Lúc này, tôi đã biết, ông đã bắt đầu đi vào nội dung chính của buổi gặp gỡ. Ông lúc nào cũng thế, vô cùng thâm sâu, và luôn giữ một thái độ bình tĩnh, một cái đầu lạnh.

- Tôi: Dạ, bác hỏi thì cháu cũng xin trả lời thật, không giấu giếm gì bác, cháu sẽ nhìn bên phải trước.
- ST: Ừm, tôi cũng đoán được vậy, không sao, tôi chỉ hỏi thăm vậy thôi, chứ không có ý gì khác.

Rồi sếp tổng tiếp lời.

- ST: Cậu biết hôm nay, tôi gọi cậu ra đây để nói chuyện gì rồi chứ?
- Tôi: Dạ, cháu biết.
- ST: Chuyện gì?
- Tôi: Chuyện của cháu và L* (nhỏ).
- ST: Cậu vẫn vậy, luôn thẳng thắn và trung thực, tôi luôn thích điểm này của cậu khi cậu còn làm việc ở công ty tôi.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Đỉnh Cấp Gian Thương [Dịch]
BÌNH LUẬN