Logo
Trang chủ
Chương 11

Chương 11

Đọc to

Nói xong mình quay qua nói với thằng bạn 1 tiếng rồi dắt xe ra đi về. Hôm ấy trời mưa to vật. Mình phóng hơn 20km mới đến chỗ trọ của em. Trên đường đi có ghé mua cho em gói cháo bò và vỉ thuốc hạ sốt. Đến phòng em thì mình ướt như chuột lột. Đã hơn 12h. Em ra mở cửa ra cho mình mà thấy thương em quá. Mắt thì thâm quầng, áo quần xộc xệch, chắc là đi học về mệt quá nên chưa thay. Hỏi ra thì biết em ốm đã 2 hôm rồi. Hôm nay con bạn cùng phòng đi với bạn trai nên em có 1 mình.

Chả hiểu sao mà lúc đó mình không nói không rằng, ôm em vào lòng:
- Sao bị ốm mà không nói anh biết?
- Không có gì đâu anh, em cảm tí thôi.
- Cảm gì mà đến 2 hôm, em có biết ban nãy em gọi anh lo lắm không?
- Dạ không…

Em vừa nói vừa cười tinh nghịch, xong rồi đẩy mình ra, hỏi:
- Sao lại ướt cả người thế này?
- Anh đang ở ngoài ngoại ô, nghe em gọi anh chạy hơn 20km đến đây với em đấy.

Thế rồi em ngước mặt lên nhìn mình, mắt long lanh, em vừa nói vừa khóc:
- Em xin lỗi…
- Ơ kìa, sao lại khóc, nín đi anh xem nào.

Em nó vẫn không nín, rồi gục đầu vào ngực mình, vừa khóc vừa đấm ngực mình thùm thụp:
- Anh ngốc lắm, huhu, mưa to thế, nhỡ có chuyện gì thì em biết phải làm sao, huhu…

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Nhân Đạo Chí Tôn
Quay lại truyện Cuộc gọi của ex!
BÌNH LUẬN