Mình không nói gì, rút khăn giấy ra lau nước mắt cho em, rồi dìu em vào phòng. Đổ cháo ra bát, rồi rót cho em cốc nước để em uống thuốc. Xong xuôi mình dìu em lên giường. Nói mãi em không chịu ngủ, cứ nằng nặc đòi hát ru. Rõ dẩm! Mình cũng chiều ý em, nghêu ngao hát 1 hồi quay sang thì thấy em ngủ rồi. Mình ngồi ngắm em 1 lúc, đắp lại chăn cho em rồi trải chiếu ra ngủ (đừng bạn nào hỏi chiếu ở đâu ra nhé).
Hình như cỡ 5h, 6h sáng thì phải, mình tỉnh giấc, thấy nặng nặng ở tay. Quay sang thì thấy em ôm mình chặt cứng, gối lên tay mình ngủ từ lúc nào. Mình thấy thế cũng không vội đánh thức em dậy, nằm ngắm em 1 lát. Sau 5, 10p gì đó thì em dậy. Thấy mình nhìn thì em đỏ mặt:
- Mặt em có gì à?
- Không, em đẹp lắm.
- Cái anh này,…
- Em ngủ có ngon không?
- Dạ có, anh thì sao?
- Mỏi tay quá ngủ thế nào được.
- Do nửa đêm lạnh quá…
- Còn đau đầu không?
- Hết rồi, thuốc anh mua hay thật đấy
- Không tin, cô là hay nói dối lắm, phải kiểm tra mới yên tâm
Em bĩu môi:
- Thế thì vào mà kiểm tra
Mình không nói không rằng, kéo em lại gần. Áp trán mình vào trán em. Mặt em đỏ bừng, đẩy mình ra, đấm thùm thụp:
- Anh làm gì thế
- Thì anh kiếm tra, chả bảo thế là gì
Em cười tinh nghịch:
- Xí, đồ dê xồm
- Vâng, tôi dê xồm, thế mà cũng có ai kia lo cho tôi cơ đấy.
- Lêu lêu, ai thèm…