Logo
Trang chủ
Chương 34

Chương 34

Đọc to

Thời gian sau đó, mình và em thường xuyên gặp nhau. Cũng rủ rê nhau đi ăn uống, xem phim,... các kiểu. Cũng không có gì đáng để nói.

Hôm đó, mình đang ngồi nhậu với bọn bạn thì nhớ đến em. Rút điện thoại ra, gọi cho em:
- Em đây!
- Anh tính đi uống một tí, em đi không?
- Em nghĩ mình không nên gặp nhau nữa!

Mình nghe em nói mà tỉnh cả rượu, tưởng em đùa:
- Vì sao?
- Em muốn thế!
- Ừ!
*Tút... tút... tút...*

Mình cầm chai rượu lên và nốc thật lực. Hôm ấy mình uống say mềm. Mình uống để quên. Từ sau khi chia tay với Quỳnh, mình đã tự nhủ với lòng, rằng là sẽ không yêu ai, sẽ không để ai chà đạp lên tình cảm của mình. Vậy mà...

Lần thứ hai mình say sau hơn 25 năm làm người. Không có mẹ. Không có cậu. Không có những cái bạt tai. Không có tiếng mẹ rấm rứt khóc. Không có ai bên cạnh mình cả. Chỉ có mình và chai vodka. Mình uống bao nhiêu, mình cũng không nhớ nữa. Bọn bạn thì mình đuổi về hết rồi. Chỉ nhớ đến khi mình tỉnh dậy, là ở trong bệnh viện.

Cựa mình. Một cảm giác đau buốt đến tận óc! Mình bị gãy chân! Chắc hôm qua say quá, đi xe về nên bị tai nạn. Mình nhìn qua, thấy cô hộ lí đang thay bình đạm khác cho mình. Mình hỏi:
- Ai đưa em vào đây thế chị?
- Cậu uống say tông vào gốc cây, người ta thấy thế nên đưa cậu vào đây.

Nhìn lên bàn, thấy có mấy hộp sữa và bịch trái cây.
- Mấy thứ này ai đem đến thế chị?
- Mẹ cậu đấy. Bà ấy vừa ra ngoài. Thôi cậu nghỉ ngơi đi. Lát bác sĩ đến.
- Em cảm ơn chị.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tiên Nhân Biến Mất Về Sau
Quay lại truyện Cuộc gọi của ex!
BÌNH LUẬN