Logo
Trang chủ
Chương 17

Chương 17

Đọc to

Có người nói chuyện ngày càng nhàm :confused: nên mình sẽ viết luôn đến hiện tại vậy, cái chính của truyện này mà mình muốn nói đến, lan man quá khứ nhiều quá.

Tình cảm của mình với Phương thì ngày một nhiều hơn, các bạn có tin trong suốt khoảng thời gian từ năm 2007 đến 2011 mình với em chưa giận cũng như cãi nhau lần nào không :beauty: nhưng nó đúng là như vậy đấy, tình yêu của bọn mình như chỉ toàn một màu hồng thôi vậy, cho đến 1 ngày :confused:.

Năm 2011 thì nhiều dự án quy hoạch đô thị được nhà nước tiến hành, hơn 2 chục lô đất của nhà em Phương (kinh doanh bất động sản) trong đó có 14 lô là sát dự án đô thị, giá tăng gấp 7 lần so với lúc đầu tư, nhà em lãi đậm sau vụ đó, vẫn còn chục khu chưa bán, vụ đó thì nổi tiếng luôn, nhà em đã giàu nên càng phất lên hơn và tai hại là ở đó, nhiều thanh niên manh động cũng dòm ngó tới nhiều hơn.

Lúc này là mình đi làm được 2 năm rồi, còn em cũng là sinh viên năm cuối của trường, 2 đứa chuẩn bị cho đám cưới hết rồi thì có biến.

Ngày 5-12-2011, mình qua nhà em như thường lệ đón em đi chơi, vừa từ nhà ra cổng khoang 20 chục mét bị 1 cái ô tô ép vào đầu xe làm mình loạng choạng vừa chống chân xuống thì trên xe có 3 thằng đô con nhảy xuống 2 thằng cầm dao, 1 thằng cầm súng đạp mình 1 cái kéo tay em lên xe, mình chưa kịp đứng dậy thì ăn thêm 1 phát nữa, 2 chú vệ sĩ của nhà em đứng gần đó chạy ngay kịp ra choảng nhau với bọn đó, thằng trên xe thì cứ dục chạy nên bọn nó cuống, mình giật tay em ra thì bị 1 phát chém vào bả vai, 1 chú vệ sĩ nhà em bị đâm vào bụng, may mà nó không nổ súng, nó vừa lao xe đi thì thêm 2 người vệ sĩ nữa ra đưa mình và chú kia vào bệnh viện, Phương khóc ghê lắm, suốt từ lúc trên xe đến bệnh viện, mình thì tê hết cả ngực và đầu, vai thì nhức, chả nói được gì, xong lim đi luôn.

Chiều hôm đó mình tỉnh chỉ thấy có mỗi mẹ bên cạnh, thều thào được vài câu thì em Phương đi vào, mặt vừa tức giận vừa khóc chả hiểu có chuyện gì, đằng sau em thì bố mẹ em đứng đó.

Em vào thấy mình thức thì quẹt nước mắt ríu rít hỏi thăm, mình chả lời không sao rồi hỏi em có chuyện gì với bố mẹ thế.
- "Không có gì đâu anh, anh tỉnh rồi ăn chút gì đi, đợi em đi mua cháo nhé," nói xong em nó đi luôn.
- Được 1 lúc thì bố em vào
- "Con chào chú."
- "Chào con, xin lỗi con vì nhà chú mà con bị liên lụy, xin lỗi bà K nhiều."
- "Có gì đâu mà chú nói thế, tôi còn thấy vui vì thằng M nhà tôi dũng cảm bảo vệ lấy Phương chứ."
- "Cảm ơn con nhiều lắm" - chú H nói tiếp
- "Thế bọn đó là ai vậy chú?"
- "Chú cũng chưa rõ, có thể là bắt cóc lấy tiền hoặc bọn trong giới buôn bán, chú cũng vừa mới nhận được thư đe dọa từ chúng nó nữa. Có lẽ cần phải đi đâu đó một thời gian thôi."

Nói rồi chú nhìn mình, mình hiểu ngay là nhà em cần đi lánh nạn, em Phương sẽ xa mình và lúc nãy chắc là cô chú nói với P về chuyện này.
- "Cô chú định đi ra nước ngoài một thời gian?"
- "..."
- "Chú biết cháu sẽ rất buồn khi xa Phương nhưng hoàn cảnh là ép buộc, chú không còn cách nào khác, cháu thông cảm cho chú."
- "..."
- "Đợi khi mọi chuyện lắng xuống cô chú và Phương sẽ lại quay về thôi mà."
- "..."
- "Xin lỗi cháu," nói rồi chú đứng dậy đi ra, Phương thì đứng cửa cầm ịch cháo, mẹ mình cũng biết ý nên đi ra luôn.
- Em tiến lại cạnh mình không nói gì
- "..."
- "Em xin lỗi, vì em mà anh bị như vậy."
- "Xin lỗi gì chứ, may mà vẫn giữ lại được em đó."
- "Cũng chỉ tại em."
- "Đâu thể trách em, tại cái bọn kia chứ đâu phải tại em."
- "Nhưng..."
- "Thôi em đừng nhắc đến nữa."
- "Gia đình em giờ như vậy có thể liên lụy đến nhà anh mất, vậy nên..."
- "Em nghĩ chúng mình phải xa nhau 1 thời gian."
- "....."
- "Em sẽ ngừng thích anh."
- Mình tròn mắt nhìn em.
- Câu nói năm ấy lại hiện ra trước mắt mình.
- "Nếu 1 ngày em đột nhiên thôi không thích anh nữa thì anh sẽ làm gì?"
- "Vậy thì em sẽ chia tay."
- "... và anh sẽ chờ em trong 1 năm để em suy nghĩ và trả lời lại với anh trong 1 năm đó."
- "....."
- "....."
- "Em chịu nổi không đó," mình trêu em chút phá tan cái im lặng.
- "..."

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: 5 Năm 1 Cái Kết
BÌNH LUẬN