- "Đây là lần đầu em xa anh, lần này em là người chủ động nữa, em đang rất tự hào hihihi."
- "Còn anh thì anh không chịu nổi mất, anh nhớ em đến chết mất, cuộc sống anh giờ đây lúc nào cũng có em bên cạnh, ngày nào cũng gặp em, nói chuyện với em, ôm em, hôn em mà giờ..."
- Em nó rưng rưng nước mắt: "Với anh em quan trọng đến thế ạ?"
- Em kéo Phương vào lòng thì thào: "Anh yêu em."
- Huhu phương khóc nức nở nói lần đầu anh nói với em câu đó đó, em chờ anh bao lâu nay rồi.
- "Ơ trước anh cũng có nói đấy thôi, thích khác, yêu khác, và không thật như lúc này."
- Bất giác mình nói: "Vậy đừng xa anh được không?"
- "Em sẽ làm liên lụy mọi người mất, em nghĩ mình cần đi 1 thời gian, anh nhớ đừng có quên em đấy vì em chắc chắn sẽ không bao giờ quên anh."
- "Tất nhiên, anh đâu có muốn em ở giá :big_smile:"
- "Anh nhớ tốt ghê nhỉ."
- "Anh còn nhớ tổng cộng hôn nhau bao nhiêu phút trong từng ấy năm cơ mà."
- "Hihi đang bệnh còn đùa được."
- "Vậy, bao giờ em định đi?"
- "Em chưa biết được, chắc nay mai thôi."
- "Ráng lên nha, 1 thời gian nữa mình lại gặp nhau thôi."
- "Anh cũng vậy nha, hứa với em là đừng có quên em là được."
- "Em cứ lo mình quên em, khổ thật như trẻ con sợ mất kẹo vậy, còn mình thì hoàn toàn tự tin rằng em sẽ chung thủy với mình, chắc chắn là như vậy."
- "..."