Logo
Trang chủ
Chương 31

Chương 31

Đọc to

ác bác bảo em rì viu thì em rì viu tiếp vậy, nhưng cuộc sống bình thường cũng chả có gì đặc sắc. Giờ mà rì viu ngày xưa lại sợ các bác nghẹn (vì sao nghẹn tự biết :gach:).

Sáng qua đi làm về qua trường em đón em về. Hôm qua trời ấm hơn chút buổi sáng rồi nên xách con xe máy đi làm, qua cổng gác chân chống ngồi trên xe gãi cằm đợi em ra mà ối người nhìn :gach:. Chả hiểu nhìn gì luôn :go:.

Đón em về nhà ăn cơm rồi ôm nhau oánh một giấc đến 2, 3 giờ chiều dậy. Định là đưa em ra mấy cái chi nhánh để xin chuyển công tác cho em, trời lúc này lại mưa lất phất, ngại đi xe máy thế là nhót tạm con 4 bánh của cụ ra đi cho ấm :big_smile:.

Lượn suốt mấy cái chi nhánh từ bên Cầu Giấy đến Long Biên, 2, 3 nơi mà họ toàn full người không chuyển được, đến nản.
Đã thế lại còn gặp một anh em nằm vùng nữa chứ :gach:.

Chán nản lại xách đít về, đến nhà thì mệt lử, ngồi suốt mấy tiếng đợi em gãy cả lưng.
Kéo luôn em xuống cái ghế sofa, để em nằm nghiêng ra, mình thì mỏi nằm gục lên ngực em nhắm mắt xuôi tay luôn :beauty:.

Em chỉ ngồi vuốt tóc mình một hồi rồi hỏi:
- Hay là thôi nhé anh, làm chỗ cũ cũng được.
- Không được, để anh tính xem đã, giờ mà vẫn làm ở đấy lời ra tiếng vào khó chịu lắm, họ cứ nói sau lưng mình làm sao mà tập trung làm việc được.
- Hay em tạm nghỉ một thời gian nhé, học xong em lại vào làm.
- Cũng không được, làm cái này phải có vài năm kinh nghiệm trong nghề trước rồi khi có bằng mình mới tiến xa được, không lúc xin việc vào không bật lại được các "bô lão" trong đó đâu.
- Thế giờ làm sao anh?
- Anh cũng đang đau đầu đây.
- Tội anh ghê, đi làm nhiều việc còn phải nhức đầu lo cho em nữa.
- Vợ anh anh không lo thì lo cho ai? - vừa nói em vừa dụi dụi đầu vào ngực Phương, em nó vỗ chát một cái vào đầu :sosad: bảo:
- Kìa bố mẹ thấy giờ.
- Mình bị "vả" cho một phát nhức nhối luôn, đơ cả người, cứ lấy tay bịt đầu.
- Em nó thấy thế thì lật tay mình ra miệng liên tục nói: chết em xin lỗi, anh sao không?
- Mình chả nói gì cứ nằm im.
- Hix hix em xin lỗi, tại em quen tay.
- Quen tay :ooh:. Em làm gì mà quen tay?
- Thì tại trên lớp thỉnh thoảng trêu nhau với mấy đứa con trai, nó mà đùa quá là em vỗ cho phát vào lưng, toàn thế.
- Con gái gì mà đanh đá thế :gach:.
- Ơ em thấy bình thường mà.
- Đánh bạn trên lớp giờ lại về nhà đánh chồng, em cũng hay đấy.
- Thì tại anh còn gì.
- Tại cái gì mà tại?
- Ai bảo cứ ấy ấy.
- Này thì ấy này, em lấy tay chọc vào eo em nó cười chảy cả nước mắt mà dãy dụa.
- Lần sau còn cái kiểu đanh đá đấy là anh cù léc đấy :big_smile:.
- Thôi em chừa rồi, tha em.
- Xong Phương lên nhà thay quần áo xuống nấu cơm với mẹ, vừa đi vừa ngoáy mông lè lưỡi trêu mình nữa chứ, nhìn cái mông mà muốn :gach:.

Thôi tạm thời viết vậy nhỉ.

À mà chết mệ em :sosad:, sáng trước khi đi làm dậy mở cái ipad ra thì trời ơi :ooh: cái trang lauxanh.us tối qua mở đọc truyện SM, đệ tự window gì gì đó vẫn còn lưu ở đấy, ngủ quên không tắt, mà mình lại để đầu giường, chả biết em có thấy không tại hôm nay em ở trường cả ngày, giờ thì đang phụ mẹ mình nấu cơm, tý nữa không biết thế nào đây (giờ là 6h17' 35s :sosad:).

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Hồng Trần Vấn Đạo
BÌNH LUẬN