Ổng đẩy qua cho tui một cái phong bì. Đúng là người làm ăn có khác, phát lương cũng đàng hoàng.
- Dạ con cảm ơn chú.
- Chú còn một việc này muốn nói với con.
- Dạ chú cứ nói.
- Con có tình cảm với Q.A đúng không?
- Dạ con thừa nhận là con có tình cảm với Q.A.
- Chuyện này... Hừm, con không được nói với Q.A là chú kể nhé.
- Dạ.
- Trước giờ, chẳng có thằng con trai nào bước được vào phòng nó đâu. Ngay cả khi thợ tới sửa máy tính nó còn phải bắt chú tháo ra rồi đem ra ngoài sửa.
- Ồ.
- Con biết thằng Đức gì không?
- Dạ biết.
- Đấy, từng bị chú đấm một phát vì con nhỏ không cho vào phòng mà cứ nhây nhây. Qua ngày sau Q.A chia tay thằng đó luôn.
Hèn chi tui thấy nó mát mát, cứ ngỡ nó bị thiếu iot, ai dè bị chấn động mạnh ở vùng đầu. Tội thằng nhỏ!
- Này con có ý định yêu con gái chú không?
- Dạ con không biết.
- Chú là chú không phân biệt gia cảnh đâu vì lúc trước chú cũng đi lên từ hai bàn tay trắng.
- Dạ.
- Nếu được thì con trông coi nó dùm chú, nó ngây thơ lắm nên chú cũng sợ.
- Chuyện đó dễ mà chú.
- Thôi con lên phòng với con nhỏ đi, chú đi đây với mấy ông bạn.
- Dạ chú đi.
Lên phòng vẻ mặt Q.A có vẻ như hồi hộp pha lẫn một chút lo âu.
- Ba em nói gì với anh mà lâu thế?
- Ba em bảo anh nghỉ việc.
- Sao lại thế được!
- Sao anh biết.
- Không được, để em đi nói ba.