Rồi nhỏ chạy vù đi, may mà tui nắm tay lại kịp.
- Đi đâu đấy, anh đùa thôi.
- Huhuhu...
Nhỏ nhìn tui vài giây rồi bắt đầu khóc, tui biết là nhỏ mít ướt nhưng đâu nghĩ nó kinh khủng như vầy. Tui kéo nhỏ vào lòng vỗ vai.
- Thôi nín đi, anh xin lỗi.
- Hic... Anh biết em... Hic... Sợ anh đi luôn lắm không...
- Ớ, anh không biết.
Câu bông đùa của tui làm nhỏ phì cười.
- Em tỏ tình với anh đấy à?
- Nghĩ sao tùy anh.
- Ừ, anh đồng ý.
- Đồ ham hố.
- Kệ anh.
- Hì, em thương anh...