Trong hư không, một bức ma đồ đen kịt từ từ mở ra, che khuất cả bầu trời. Ma khí cuồn cuộn bốc lên, tựa như vạn ma gầm thét, phát ra những tiếng ma khiếu đinh tai nhức óc.
Cùng với việc ma đồ hoàn toàn mở rộng, bên trong mơ hồ lộ ra năm viên tà mục to lớn, chậm rãi mở ra. Trong đó tràn đầy vẻ hung ác và hủy diệt.
Nhìn năm viên tà mục bên trong ma đồ, tất cả các vị Thiên Chí Tôn ở Bắc Hoang Khâu đều cảm thấy toàn thân lạnh lẽo. Linh lực trong cơ thể mơ hồ có dấu hiệu tự phản phệ, khiến bọn họ sợ hãi vội vàng dời ánh mắt, không dám nhìn thẳng.
Ầm!
Cùng lúc ma đồ mở ra, đóa Đế Viêm hỏa liên khổng lồ kia cũng gào thét lao tới. Cánh hoa từ từ bung nở, ẩn sau vẻ đẹp hoa mỹ là uy năng hủy thiên diệt địa.
Hỏa liên xoay tròn, để lại trong hư không một vệt đuôi lửa rực rỡ. Đối mặt với ma đồ che trời, hỏa liên không chút do dự, trực tiếp hóa thành một vòng ánh lửa, đâm thẳng vào.
Trong khoảnh khắc va chạm, hỏa liên nở rộ đến trạng thái hoàn mỹ nhất. Ngay sau đó, hỏa viêm vô biên vô tận giống như ức vạn ngọn núi lửa đồng thời phun trào, tràn ngập cả hư không.
Rầm!
Tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc vang vọng. Dưới âm thanh đó, cả tòa Bắc Hoang Khâu rung chuyển dữ dội. Không khí nóng cháy gào thét quét qua, dù ở khoảng cách cực kỳ xa, cũng khiến vô số cường giả hai bên cảm thấy thân thể như sắp bị thiêu rụi.
Từng đạo linh quang, ma khí bay lên từ trên thân thể cường giả hai bên, dốc sức chống đỡ nhiệt độ hủy diệt kia.
Ong!
Hỏa liên nở rộ, nhiệt độ hủy diệt không chút kiêng kỵ ăn mòn ma đồ. Lúc này, ma đồ cũng triển khai phản kích, năm con tà mục trên đó chợt bộc phát ra vô số đạo ma văn âm u.
Những ma văn này ẩn chứa sức mạnh cực kỳ tà ác. Dù là Thánh phẩm cường giả, chỉ cần hơi dính vào cũng sẽ bị ô nhiễm linh lực trong cơ thể, thân thể sụp đổ. Ác độc và bá đạo đến cực điểm.
Vô số đạo ma văn hội tụ, tựa như dòng ma lưu, va chạm với ngọn lửa huyễn lệ kia. Hai bên nhất thời điên cuồng ăn mòn lẫn nhau.
Dưới sự ăn mòn này, cả mảnh không gian kia trở nên lỗ chỗ như tổ ong.
Hai cỗ lực lượng điên cuồng giằng co. Đúng lúc này, cỗ lực lượng cường đại thứ ba gia nhập. Tám miếng phù văn cổ xưa hóa thành ánh sáng tịch diệt bắn tới, hung hăng đánh lên ma đồ.
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Trong hư vô, tựa như pháo hoa nở rộ. Ba cỗ sức mạnh cường đại đối chọi tạo thành ánh sáng chói lòa, khiến tất cả các Thánh phẩm cùng Thiên Ma Đế đều không dám nhìn thẳng, chỉ có thể hé mắt nhìn.
Tiếng nổ lớn liên miên không dứt, vang vọng trong hư không. Mỗi một đạo dư âm nhỏ bé khuếch tán ra cũng khiến cường giả hàng đầu của hai bên tê dại da đầu.
Loại sức mạnh đó, thực sự có thể định đoạt số mệnh của cả một thế giới.
Dư âm hủy diệt kéo dài tới mười mấy phút mới dần dần tan biến.
Hầu như cường giả hai bên đều lập tức đưa mắt hướng vào giao phong trong hư không. Trận giao thủ vừa rồi, hai bên đều không hề lưu thủ, thi triển sức mạnh tới cực hạn.
Loại sát chiêu kinh khủng đó đủ để hủy diệt cả một tòa đại lục.
Hiển nhiên, kết quả của trận giao phong này cũng sẽ cho biết, lực lượng đỉnh cao nhất hiện giờ của Đại Thiên Thế Giới và Ngoại Vực Tà Tộc, rốt cục ai mạnh hơn ai.
Phe nào mạnh hơn, không nghi ngờ gì sẽ chiếm được ưu thế.
Dưới vô số ánh mắt khẩn trương chăm chú, gió lốc năng lượng trong hư không bắt đầu tiêu tán, tất cả dần trở nên rõ ràng... Ở nơi đó, hỏa liên to lớn cùng tịch diệt quang lưu chẳng biết đã tiêu tán từ lúc nào.
Chỉ còn lại một quyển ma đồ rách nát, lẳng lặng đứng giữa hư không. Năm viên tà mục lóe lên ánh sáng quỷ dị.
"Viêm Đế và Võ Tổ liên thủ cũng không đánh nát được cuốn ma đồ kia sao?" Thấy cảnh này, sắc mặt đông đảo Thiên Chí Tôn đại biến, trở nên tái nhợt.
Bên phía Ngoại Vực Tà Tộc, không ít Thiên Ma Đế lộ vẻ mừng rỡ, nhưng chỉ có Thánh Thiên Ma Đế và Ám Thiên Ma Đế khẽ nhíu mày.
"Không đúng lắm."
Mục Trần ngưng mắt nhìn hư không, tự lẩm bẩm.
Trong hư không, Viêm Đế và Võ Tổ đứng trên cao, sắc mặt không chút gợn sóng. Con ngươi lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ma đồ, sau đó Viêm Đế chợt búng ngón tay.
Một luồng hỏa viêm nhỏ bé bắn ra, rơi xuống ma đồ tàn phá.
Hừng hực!
Tựa như lửa rơi xuống rơm khô, ma đồ lập tức bốc cháy. Dưới sự thiêu đốt, năm viên tà mục kia phát ra thanh âm bén nhọn, cuối cùng uỳnh một tiếng, nổ tung...
Trong khoảnh khắc năm viên tà mục kia nổ tung, trong hư không, thân thể Thiên Tà Thần cũng chợt run lên. Sắc mặt hắn âm trầm vô cùng, bên trong năm viên tà mục có một vệt máu đen chảy xuống, khiến hắn trông như ác ma.
Phía sau, vẻ mặt vui mừng của đông đảo Thiên Ma Đế các tộc đột nhiên cứng lại, hóa thành vẻ hoảng sợ nhìn cảnh này...
Hiển nhiên, giao phong vừa rồi, Viêm Đế và Võ Tổ đã chiếm được một chút ưu thế, hơn nữa còn nhân cơ hội tổn thương tới bản thể của Thiên Tà Thần, khiến năm viên tà mục kia cũng bị tổn thương.
Trong Bắc Hoang Khâu, những Thiên Chí Tôn vẻ mặt tái nhợt lúc trước cũng kinh ngạc nhìn cảnh này, ngay sau đó là tiếng hoan hô kích động vang lên.
"Thật là trời giúp Đại Thiên Thế Giới ta! Vào thời khắc nguy nan này, còn có Viêm Đế, Võ Tổ ngăn cơn sóng dữ!" Bất Tử Chi Chủ kích động không thôi, run rẩy nói.
Vốn cho rằng Thiên Tà Thần xuất thế chính là ngày diệt vong của Đại Thiên Thế Giới, nhưng không ngờ, trong âm thầm, Viêm Đế và Võ Tổ đã đạt tới mức sánh ngang Bất Hủ Đại Đế.
Đám người Tần Thiên cũng nặng nề gật đầu, thở dài nói: "Đúng là trời cao phù hộ! Thiên Tà Thần hiện giờ còn mạnh hơn thời thượng cổ, nếu hai vị Viêm Đế, Võ Tổ thiếu đi bất kỳ ai, sợ rằng không thể chống lại được hắn."
Dù sao Thiên Tà Thần cũng quá mạnh mẽ, mạnh tới mức nhất định hai người Viêm Đế, Võ Tổ phải liên thủ.
Trong hư không, Thiên Tà Thần vẻ mặt âm trầm. Hắn xòe bàn tay, nhẹ nhàng lau đi máu đen chảy xuống trong tà mục, sau đó ánh mắt không chút cảm xúc nhìn Viêm Đế, Võ Tổ, nói: "Nếu nói về thực lực từng người, bất kỳ kẻ nào trong hai người các ngươi cũng xuất sắc hơn Bất Hủ Đại Đế thời thượng cổ. Ta cũng thật sự không ngờ tới, Đại Thiên Thế Giới này lại có thể sinh ra nhiều nhân vật kinh tài tuyệt diễm như vậy."
Viêm Đế cười nhạt một tiếng, nói: "Các hạ cũng rất mạnh, có điều vì vô số sinh linh Đại Thiên Thế Giới, hai người chúng ta cũng chỉ có thể cậy đông, thắng không anh hùng rồi."
Thiên Tà Thần làm như cười cười, chẳng qua nụ cười có chút quỷ dị. Ngữ khí của hắn cũng không vì thất thủ lúc trước mà có chút dao động nào: "Xem ra các ngươi cho là thắng chắc?"
Võ Tổ thanh âm trầm thấp nói: "Ít nhất dã tâm xâm chiếm Đại Thiên Thế Giới của Ngoại Vực Tà Tộc các ngươi tạm thời không cách nào thực hiện được."
"Mặc dù lúc này hai người chúng ta cũng chỉ có thể hơi chiếm thượng phong, có điều chỉ cần đợi thêm trăm năm, hai người chúng ta liền có thể ghi tên hoàn chỉnh lên Thương Khung Bảng. Đến lúc đó, chỉ cần một người là có thể mạt sát ngươi."
Đến cuối cùng, thanh âm Võ Tổ đã có ý túc sát.
Một khi ghi được tên hoàn chỉnh xuống, vậy sẽ hoàn toàn là một tầng thứ khác biệt. Nếu đạt được bước đó, Viêm Đế và Võ Tổ cũng có lòng tin, dễ dàng mạt sát Thiên Tà Thần.
Thiên Tà Thần hai mắt híp lại, cũng không phủ nhận, ngược lại nói: "Nếu quả thật tới bước đó, ta đúng là khó có thể ngăn trở, chẳng qua là..."
Hắn nghiêng đầu nhìn hai người, lạnh lùng cười nói: "Các ngươi cảm thấy ta sẽ cho các ngươi thời gian đó sao?"
Viêm Đế ánh mắt ngưng lại, thần sắc dần dần trở nên lạnh lẽo, nói: "Vậy ngươi có thể làm gì?"
Khóe miệng Thiên Tà Thần nhếch lên một đường cong quỷ dị. Hắn trầm mặc một lúc, mới chậm rãi nói: "Các ngươi chẳng lẽ không thấy kỳ quái sao? Thời thượng cổ, thực lực của ta rõ ràng hơn Bất Hủ Đại Đế một bậc, tại sao lại cho hắn một cơ hội khó hiểu đem ta phong ấn?"
"Thật rất đơn giản, bởi vì bị phong ấn..."
"Là do ta tự nguyện."
Lời vừa nói ra, Tần Thiên cùng đông đảo Thiên Chí Tôn đều hoảng sợ thất sắc, ánh mắt khiếp sợ. Thậm chí ngay cả Viêm Đế và Võ Tổ, con ngươi cũng hơi co rụt lại.
Năm đó Bất Hủ Đại Đế liều mạng phong ấn Thiên Tà Thần này, lại là do hắn tự nguyện?
"Thật vô căn cứ!" Viêm Đế lạnh lùng nói: "Trận phong ấn này chỉ thiếu chút nữa là có thể hoàn toàn mạt sát ngươi, có lý do gì để ngươi có thể bỏ ra cái giá lớn như vậy?"
Thiên Tà Thần một lần nữa trầm mặc, một lúc lâu sau mới khẽ thở dài một tiếng, ngẩng đầu nhìn thiên địa này, thản nhiên nói: "Các ngươi có biết thế giới áp chế là như thế nào không?"
Viêm Đế, Võ Tổ khẽ cau mày.
"Nói về thế giới áp chế, chính là khi một tồn tại xa lạ mạnh mẽ tiến vào một thế giới, thế giới đó sẽ sinh ra một loại bài xích cùng áp chế đối với hắn. Giống như khi cường giả Ngoại Vực Tà Tộc ta đi tới Đại Thiên Thế Giới, thực lực khó có thể phát huy như thường."
"Người thực lực càng mạnh, cũng sẽ bị áp chế càng mạnh."
"Mà ta mặc cho Bất Hủ Đại Đế phong ấn trấn áp ta bốn vạn chín ngàn năm. Trong thời gian này, phong ấn lực của Bất Hủ Đại Đế xâm nhiễm lên khí tức của ta. Cho nên chỉ cần ta có thể phá phong ra, như vậy ta sẽ có thể đập tan ngăn cách. Sự áp chế của Đại Thiên Thế Giới này đối với ta cũng sẽ tiêu trừ. Đến lúc đó, ta mới có thể chân chính chiếm cứ một phương thế giới này, mà sẽ không khiến ý chí thế giới bài xích cùng kháng cự, đem Đại Thiên Thế Giới này hóa thành đại bản doanh Ngoại Vực Tà Tộc."
Thiên Tà Thần hướng về phía Viêm Đế, Võ Tổ, khẽ mỉm cười, nói: "Các ngươi cho rằng năm con mắt chính là sức mạnh cực hạn của ta sao? Không thể không nói, các ngươi cũng quá ngây thơ rồi."
Thanh âm của Thiên Tà Thần mang vẻ vô tận âm lãnh cùng quỷ bí, vang lên trong hư không, khiến cho vô số Thiên Chí Tôn đều là toàn thân băng hàn. Sự vui mừng do lúc trước Viêm Đế, Võ Tổ chiếm ưu thế đã tan biến trong nháy mắt...
"Ở thời gian cách đây rất lâu, người khác đều xưng ta là..."
"Cửu Mục Tà Thần..."
***
Dịch bởi zero
Đề xuất Voz: Tô Lịch: Sự Thật và Lịch Sử