Cập nhật: 3 năm trước
Người Đăng: Phiêu Phong
Tác giả: magicdesigner
Thể loại: Voz
Trạng thái: Đang Viết
Ngày đăng: 4 năm trước
283961
1
914
0
Vừa đúng 10 mùa hạ đi qua khi tôi kết thúc đời học sinh của mình. Lưu bút có, thư tình cả gửi và nhận đầy 1 hộc tủ, ký ức, kỷ niệm... Đôi khi ùa về tràn ngập, len lỏi sâu vào từng thớ thịt...
Lắm lúc đi nhậu với tụi bạn thân cấp 3, chúng nó vẫn thường nói tôi hãy viết về những điều quá đổi tuyệt vời mà tôi cùng bọn nó đã 1 lần chìm đắm...
Hơn 1 lần đặt bút, hơn chục lần tưởng tượng, hơn trăm lần nghĩ đến và nhớ về. Đến hôm nay, nhìn đứa em sinh năm 2000 làm lễ tri ân về khóc đỏ hoe khóe mắt, tôi chợt nhận ra, 9x đời cuối cùng đã không còn là học sinh nữa... Và tôi quyết định đặt bút...
Không hướng tới viết 1 cái gì đó thật cao xa, lung linh và rực rỡ. Chỉ cốt mong sao mỗi khi đọc lại, từng dòng ký ức được hiện lên, nguyên vẹn hơn, đậm nét hơn...
Update 137: Chương 137: Trong nắng có gì? . 3 năm trước |
Update 136: Chương 136: Chút nhớ cuối cùng . 3 năm trước |
Update 135: Chương 135: Mẫn Trinh . 3 năm trước |
Update 134: Chương 134: Những lần đầu tiên . 3 năm trước |
Update 133: Chương 133: Hoài… . 3 năm trước |
Chuong80
Trả lời1 năm trước
Bạn viết truyện tả cảnh thì đẹp nhưng dường như bạn mê Nguyễn Nhật Ánh nên dựa theo văn phong.Nhưng văn của bạn rườm rà,miêu tả nhân vật phức tạp về tính cách quá,chèn thơ quá nhiều khiến người đọc bực bội vì tính cách nhân vật và mệt vì phải đọc thơ