Phong Vương tế hoành tráng đã kết thúc, dư âm vẫn còn vang vọng trong Đại La Thiên vực, khiến người ta bàn tán mãi không thôi. Chẳng ai ngờ được, một gã Chí Tôn tam phẩm, vốn còn non nớt kinh nghiệm, lại có thể trở thành Vương giả.
Chiến lực mà Mục Trần phô diễn trên Phong Vương đài đã khiến mọi cường giả Đại La Thiên vực phải chấn động. Thực lực Chí Tôn tứ phẩm, thân phận Linh Trận đại sư Địa phẩm, sức mạnh sánh ngang cường giả Chí Tôn ngũ phẩm, quả là một nhân vật xuất chúng tại Đại La Thiên vực này.
Bởi vậy, dù có kẻ ghen tị với việc hắn trở thành Thập Vương, nhưng chẳng ai dám hé răng nửa lời bất mãn. Thực lực vi tôn, và giờ đây, Mục Trần đã đủ sức nhận được sự tôn trọng và kính nể từ phần đông cường giả Đại La Thiên vực. Hắn đã không còn là kẻ chân ướt chân ráo mới đột phá Chí Tôn đến Đại La Thiên vực của năm ngoái nữa.
Hơn nữa, thế lực Cửu U phía sau hắn cũng không còn ai dám khinh thị như xưa. Trước kia, Cửu U cung là thế lực yếu kém nhất trong Cửu Vương, thường xuyên bị coi thường, nhưng một năm trở lại đây, họ đã vùng lên mạnh mẽ, danh vọng tăng cao. Đặc biệt, từ hôm nay, Cửu U cung lại là thế lực duy nhất ở Đại La Thiên vực có song vương cùng chấp chưởng!
Do đó, bổng lộc hằng năm Cửu U cung nhận được sẽ nhiều gấp đôi những thế lực khác, tương lai lớn mạnh trước mắt vô cùng sáng lạn. Có lẽ, trong tương lai gần, vị trí thế lực hùng mạnh nhất dưới trướng Đại La Thiên vực sẽ có sự thay đổi lớn. Lúc này, kẻ nào dám đắc tội Mục Trần hoặc Cửu U cung đều là những kẻ ngu xuẩn.
Phong Vương tế không chỉ vinh danh Mục Trần, mà còn mang đến phần thưởng không nhỏ cho Thiên La thành chủ Tần Chung. Dù thất bại trong việc giành lấy Vương vị, nhưng công lao chinh chiến lâu năm, mở mang bờ cõi Đại La Thiên vực của hắn đã được Mạn Đà La ghi nhận. Nàng hứa sẽ giúp hắn đột phá thành công Chí Tôn ngũ phẩm. Nếu trong Đại Thú Liệp chiến, hắn gia tăng quân công, giành thêm danh vọng, thì sau đó cũng sẽ được phong làm vị Vương giả thứ 11.
Ân huệ này khiến Tần Chung mừng rỡ khôn xiết, còn người khác thì ganh tị vô song. Qua đó, mọi người cũng hiểu rõ một điều, Mạn Đà La sẽ luận công ban thưởng hậu hĩnh sau trận đại chiến sắp tới, khiến cho không chỉ những thế lực bên dưới, mà chư vương cũng rầm rộ chuẩn bị lực lượng, sẵn sàng chinh chiến.
Mục Trần tặc lưỡi, thầm nghĩ Mạn Đà La ra tay thật nhuần nhuyễn, quả có phong phạm của vị chúa tể duy nhất Đại La Thiên vực.
Phong Vương tế kết thúc, Mục Trần tĩnh dưỡng tại Cửu U cung, củng cố nền tảng cho tu vi Chí Tôn tứ phẩm vừa đột phá. Ngoài ra, hắn cũng dành thời gian huấn luyện Cửu U vệ, sẵn sàng cho Đại Thú Liệp chiến. Hắn cần phải chuẩn bị chu đáo.
Dù Đại La Thiên vực được xem là một thế lực siêu cấp, nhưng rõ ràng, sau những lần Đại Thú Liệp chiến, không ít những thế lực đồng dạng đã tiêu vong, bị những thế lực khác xâu xé. Cường giả dưới trướng chỉ có thể bỏ trốn hoặc đầu hàng. Và sau thất bại đó, người ta chỉ còn nhớ đến họ qua những câu chuyện trào phúng mỉa mai, chẳng còn ai kể đến sự hùng mạnh ngày nào.
Do đó, Đại Thú Liệp chiến liên quan trực tiếp đến vận mệnh của tất cả mọi người. Nếu không muốn cảnh nhà cửa đìu hiu quạnh quẽ, phố phường tang thương đau buồn, họ phải dốc hết toàn lực ủng hộ, theo chân các quân đoàn Đại La Thiên vực vượt muôn trùng sóng gió, sống còn trong đại chiến.
Thời gian gấp rút, mọi thế lực lớn nhỏ trong Đại La Thiên vực đều ráo riết chuẩn bị cho chiến tranh, phòng bị nghiêm mật.
Cửu U cung đương nhiên không ngoại lệ. Hôm nay, Mục Trần đã là Vương giả, nhưng Cửu U vệ vẫn do hắn chấp chưởng. Một năm nay, quân đoàn phát triển mạnh mẽ, quy mô tăng hơn vài lần. Cửu U cung cũng nhận được nhiều tài nguyên hơn. Do vậy, có thể nói, ngày hôm nay, Cửu U vệ chân chính trở thành một quân đoàn binh hùng tướng mạnh, thực lực vượt xa năm trước.
Mục Trần dự cảm, trong Đại Thú Liệp chiến sắp tới, hắn phải vận dụng rất nhiều sức mạnh của quân đoàn, do đó không được lơi lỏng luyện tập, càng phải nhanh chóng kết hợp nhuần nhuyễn với quân đoàn.
Huấn luyện trường Cửu U cung.
Chiến sĩ Cửu U vệ vận hắc giáp chỉnh tề, đông đúc như lúa đồng, thẳng hàng như gieo mạ, yên lặng như đá, chiến ý mãnh liệt bộc phát hội tụ trên không. Chiến ý rộng lớn như một vùng biển đen, âm thanh gào rú khiến không gian hơi rung chuyển.
Trên một con sư tử đá đằng trước Cửu U vệ, Mục Trần ngồi xếp bằng, tay kết ấn, mắt lim dim, linh lực trong cơ thể tuôn ra xông vào Cửu U chiến ý trên cao. Linh lực bơi lội trong chiến ý, muốn điều khiển Cửu U chiến ý, trước hết không để cho chiến ý bài xích linh lực của hắn.
Ngày trước, Mục Trần có độ phù hợp cao với Cửu U vệ, nhưng nhiều sự kiện diễn ra, cộng thêm quy mô quân đoàn khuếch trương, độ phù hợp của hắn với quân đoàn đã giảm đi đáng kể. Do đó, hắn phải dành nhiều thời gian tăng độ phù hợp với quân đoàn Cửu U vệ.
Mục Trần chăm chỉ luyện độ phù hợp. Hai canh giờ sau, hắn mở mắt. Trên không trung, chiến ý nặng như mây đen, mơ hồ có tiếng rít, rồi tiếng sấm sét chấn nhiếp nhân tâm.
Thực lực một chiến sĩ Cửu U vệ có lẽ không đủ khiến người ta kinh sợ, nhưng chiến ý của cả quân đoàn Cửu U vệ hội tụ lại, thật sự chính Mục Trần cũng cảm thấy một chút áp lực.
(LTC: vậy thì cũng cùi mía thôi)
Mục Trần phỏng đoán, với thực lực Chí Tôn tứ phẩm hiện tại, nếu có thêm Cửu U chiến ý, thì dù phải đối phó cường giả Chí Tôn ngũ phẩm lâu năm cũng dễ dàng áp đảo.
(LTC: mày kéo quân đi đánh, dễ người ta đơn thương độc mã ra đánh với cả đám tụi bây lắm, nói nghe ngứa vãi. Mà thua 1 phẩm, gom thêm sức cả mấy ngàn quân, chỉ đánh được vượt 1 cấp, xem ra quân đoàn này còn cùi hơn cả cùi)
- Cửu U vệ mạnh mẽ, nhưng so với Đại La Thiên quân thì không chỉ kém một bậc.
Mục Trần lẩm bẩm cảm thán. Thực lực Cửu U vệ không ngừng được nâng cao, nhưng quả thật so với quân đội chủ lực Đại La Thiên vực thì đúng là chênh lệch quá lớn.
Nhưng hắn cũng rõ ràng, Đại La Thiên quân thực lực quá mạnh, bản thân hắn muốn lãnh quân cũng không dễ dàng gì, có lẽ ngay cả đại thống lĩnh Hỏa Mị Nhi cũng khó mà thống lãnh toàn quân chinh chiến.
Quân số Đại La Thiên quân chỉ khoảng ngàn người, nhưng ai nấy đều thực lực Chí Tôn cảnh trở lên. Chiến ý khủng khiếp đó nếu khống chế hoàn mỹ, e rằng khắp Đại La Thiên vực chỉ có Mạn Đà La, họa hoằn lắm thì Tam Hoàng mới xử lý nổi.
- Đại Thú Liệp chiến chính là lúc dùng quân vậy.
Mục Trần trầm ngâm. Đại Thú Liệp chiến, sức mạnh cá nhân sẽ không ảnh hưởng nhiều đến toàn cục, trừ phi mạnh cỡ như Tam Hoàng trở lên mới có thể chi phối chiến cuộc. Còn cấp độ như hắn nên vận dụng sức mạnh quân đội để góp phần tác động chiến quả.
- Đại Thú Liệp chiến này cũng không nhẹ nhàng nha.
Mục Trần lơ đãng nhìn bầu trời Cửu U cung, thở dài. Đại Thú Liệp chiến sắp đến, hắn nhận thấy rõ hào khí Đại La Thiên vực ngày càng dâng cao, quân đội chư vương cũng chăm chỉ huấn luyện, không khí hùng tráng dù cách xa bao nhiêu cũng nhận thấy rõ. Ngay cả Cửu U gần đây cũng bế quan khổ tu, bao nhiêu sự tình trong cung đều do hắn chưởng quản. Cũng may có đại quản gia Đường Băng giúp đỡ, bằng không có lẽ hắn đã trốn đi mất biệt.
Nhưng Đại Thú Liệp chiến rất tàn khốc, Đại La Thiên vực cũng không ai dám chắc sau trận đại chiến này, Bắc giới sẽ còn tồn tại một thế lực mang tên Đại La Thiên vực hay không.
Nghĩ đến đó mà lòng Mục Trần trở nên nặng nề. Dù chỉ đến đây mới 1 năm, nhưng trong lòng cảm thấy quyến luyến, vì đây chính là mái nhà đầu tiên khi hắn bôn ba lăn lộn ở Đại Thiên thế giới. Chính nơi này đã giúp cho thực lực của hắn thăng tiến phi mã, đương nhiên lòng biết ơn hắn không thể không có.
Huống chi Đại La vực chủ chính là Mạn Đà La, tiểu nữ chúa bề ngoài bé bỏng đáng yêu lại cưng chiều hắn như thế, không khó để hắn có hảo cảm. Cả năm nay nàng cũng giúp hắn không ít, mà lại không xem hắn như một thuộc hạ bình thường, do giao tình giữa hai người có vẻ như đã vượt qua thân phận chủ bộc.
Nếu lần này Đại La Thiên vực bị người ta xâu xé, hắn cũng khó mà chấp nhận được.
- Xem ra ta cũng phải tận khả năng góp chút sức lực.
Mục Trần thở ra, quan hệ của hắn với Huyền Thiên điện cực kỳ xấu, nếu không có Đại La Thiên vực che chở, đương nhiên hắn khó sống dưới sự truy sát của Liễu Thiên Đạo.
Mục Trần chán nản lắc đầu, vung tay định tiếp tục huấn luyện Cửu U vệ.
"Véo"
Nhưng tay vừa đưa lên, không gian trước mặt nổi sóng, bóng người nhỏ nhắn bước ra từ không gian đó, vung tay ném mười bình ngọc tới chỗ hắn. Nàng cất tiếng mệt mỏi hậm hực.
- Cầm lấy này, của nợ nhà người đó. Tên đáng chết, để kiếm đủ số này cho ngươi, làm ta phải chạy khắp các hội đấu giá rình rang nhất Bắc giới này.
Đề xuất Voz: Hồng Trần Vấn Đạo