Logo
Trang chủ

Chương 891:  Xảo Trá

Đọc to

Thiên Ngạc chủ cùng Thiên Hùng chủ siết chặt nắm đấm, nhưng cuối cùng chỉ chán nản thở dài một hơi. Hung ác như bọn hắn, nhưng vẫn không nỡ đem toàn bộ quân dưới trướng chôn vùi ở nơi này, dù sao đó là toàn bộ vốn liếng của bọn hắn.

"Không được!" Phương Nghị tức giận nói, "Đến hôm nay, Vẫn Lạc Nguyên Đan chúng ta cộng lại cũng không quá bảy vạn. Nếu toàn bộ nộp ra, chẳng phải là một phen uổng phí công phu? Làm sao ăn nói với Các chủ?!"

"Nếu không phải ngươi lỗ mãng, quân đội của chúng ta làm sao bị Mục Trần khống chế? Muốn ăn nói thì đó là chuyện của ngươi, không liên quan đến chúng ta!" Thiên Ngạc chủ âm trầm nói.

Phương Nghị nghe vậy, sắc mặt cũng có chút khó coi.

Chiêm Thai Lưu Ly liếc nhìn bọn hắn, sau đó đôi mắt đẹp chuyển hướng về phía Mục Trần, trầm giọng nói: "Mục Trần, mười lăm vạn Vẫn Lạc Nguyên Đan, chúng ta không có khả năng. Ba nhánh quân đội, mỗi chi hai vạn Vẫn Lạc Nguyên Đan, tổng cộng cho ngươi sáu vạn. Nếu ngươi thấy được thì thả người, nếu không thì hôm nay chúng ta liền chân chính giao chiến một trận, xem Đại La Thiên Vực có thể nuốt trọn chúng ta hay không!"

"Sáu vạn Vẫn Lạc Nguyên Đan sao?"

Mục Trần mỉm cười, dứt khoát gật đầu, nói: "Vẫn là Chiêm Thai cô nương nhận thức đại cục. Sáu vạn thì sáu vạn đi, coi như ta bán cho ngươi một cái nhân tình."

Hắn cũng hiểu rằng mình mở miệng trước đó có phần đáng sợ, cũng không trông cậy vào Thần Các bọn hắn xuất ra mười lăm vạn Vẫn Lạc Nguyên Đan. Giờ có thể được sáu vạn, hắn đã có chút thỏa mãn. Mà Chiêm Thai Lưu Ly trả giá, cũng nằm trong phạm vi chịu đựng của nàng, lại nhờ vào đó bán cho Chiêm Thai Lưu Ly một cái nhân tình, giúp nàng trước mặt bọn Thiên Ngạc chủ đạt được càng nhiều cảm kích.

Chiêm Thai Lưu Ly thông minh, tự nhiên cũng hiểu ý tứ của Mục Trần. Nàng hướng về phía Mục Trần nháy mắt mấy cái, sau đó cười lạnh nói: "Bằng hữu tham lam thế này, ta đu theo không nổi a."

Thanh âm của nàng tràn đầy tức giận và mỉa mai, hành động này khiến Mục Trần tắc lưỡi không thôi.

Chiêm Thai Lưu Ly nhìn về phía bọn Thiên Ngạc chủ, cả bọn bày ra gương mặt đau lòng, bất quá cuối cùng vẫn cắn răng, tay áo vung lên, ba cái bình ngọc lướt đi, bên trong mỗi bình ngọc đều tràn ngập ba động kỳ dị.

Vẫn Lạc Nguyên Đan mà bọn hắn đã lấy trước đó đều nằm trong đó.

Chiêm Thai Lưu Ly nắm lấy ba bình ngọc, sau đó ba bình ngọc hóa thành ba đạo lưu quang bắn về phía Mục Trần. Hắn liền chụp lấy, bình ngọc hiện ra trong tay.

Hắn nhẹ nhàng tung hứng ba bình ngọc, sau lại vứt cho Cửu U kiểm tra một phen, đợi xác nhận rồi hắn mới ôm quyền mỉm cười nói: "Đa tạ rồi."

Chiêm Thai Lưu Ly khuôn mặt lạnh như băng, còn bọn Thiên Ngạc chủ thì sắc mặt hung ác, bộ dáng như hận không thể xé nát Mục Trần.

"Có thể thả người chưa?" Chiêm Thai Lưu Ly ngữ khí lạnh lùng nói.

Mục Trần cười híp mắt gật đầu, tay áo vung lên, màn sáng đang phủ lên ba chi quân đội liền từ từ tiêu tán. Mất đi trở ngại, ba nhánh quân đội kinh hoàng chạy ra, trận hình không giữ lại, nhốn nháo như dân chạy nạn, cực kỳ khó coi.

Ba nhánh quân đội mặc dù là bảo bối của bọn Thiên Ngạc chủ, nhưng trong mắt Mục Trần lại không có bao nhiêu uy hiếp, dù sao những quân này không phải do thiên tài chiến ý Chiêm Thai Lưu Ly khống chế. Hắn căn bản không chút kiêng kị.

Chiêm Thai Lưu Ly lại đã cùng hắn có giao ước ngầm, cho nên hắn càng không lo lắng ba chi quân đội này sẽ gây bất lợi cho hắn.

Ba nhánh quân đội chật vật trốn về trận doanh Thần Các. Bị cầm tù một đoạn thời gian, sĩ khí quân đội đã bị đả kích không nhẹ. Thử khởi động chiến ý, ai ai cũng đều trở nên cực kỳ uể oải, bọn Thiên Ngạc chủ ai nấy cũng mí mắt âm trầm đáng sợ.

Mục Trần thả ba nhánh quân đội, ánh mắt lại nhìn về phía bọn Liễu Viêm. Chạm phải ánh mắt của hắn, sắc mặt Liễu Viêm lập tức khó coi. Tận mắt chứng kiến sự tình thê thảm của Thần Các, hắn hiển nhiên lo lắng Mục Trần dùng thủ đoạn tương tự để đối phó hắn, dù sao trong tay Mục Trần, không chỉ có một chi quân đội tinh nhuệ của Huyền Thiên Điện, hơn nữa còn có một vị chiến ý thiên tài.

"Liễu thiếu điện chủ, người của các ngươi, sau khi ra khỏi khu tử vong di tích này, ta sẽ trả lại cho các ngươi, như thế nào?" Mục Trần ôn hòa cười nói.

Liễu Viêm nghe Mục Trần không có ý định "sư tử ngoạm", vốn sửng sốt, sau đó trong lòng lặng lẽ thở phào một hơi, có chút trầm ngâm, liền gật gật đầu.

Chứng kiến Thần Các bị Mục Trần xảo trá cho thê thảm như vậy, Liễu Viêm đột nhiên cảm thấy Mục Trần đối với bọn họ đúng là nương tay rất nhiều...

Đương nhiên, điều này hiển nhiên không phải là Mục Trần nương tay đối với Huyền Thiên Điện, mà là hắn không muốn dồn Liễu Viêm vào đường cùng. Con thỏ nóng nảy còn phải cắn người, nếu thật bức đến ngoan độc, Tiêu Thiên cùng Huyền Thiên Bộ cùng Thần Các liên thủ, đến lúc đó bọn hắn chỉ e sẽ phải trả giá rất nặng để chiến thắng.

Cho nên, Mục Trần cố ý đối với Thần Các hung ác, Huyền Thiên Điện mềm mỏng, như vậy là đã có đối lập, Liễu Viêm trong lòng cũng sẽ không sinh ra suy nghĩ cá chết lưới rách. Đồng thời, Thần Các nhìn thấy Huyền Thiên Điện không có tổn thất gì, trong lòng khó tránh khỏi cảm giác bất công, muốn liên thủ thì tâm tư cũng sẽ nhạt đi. Từ đó, hắn đạt được hiệu quả lớn nhất: tránh cho song phương liên thủ.

Bọn Cửu U, Liệt Sơn Vương thấy Mục Trần dễ dàng chia rẽ Thần Các cùng Huyền Thiên Điện, hai mặt nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương sự sợ hãi, thán phục cùng thưởng thức.

Chiêu trò này của Mục Trần hiển nhiên là xinh đẹp đến mức cực hạn.

"Ha ha, đã như vậy, Đại La Thiên Vực ta xin đi trước một bước." Mục Trần cười lớn một tiếng, sau đó cùng đám Cửu U vung tay lên, dẫn đầu lướt đi, hướng về phía bên ngoài tử vong di tích thẳng tiến.

Ngay sau đó, Huyền Thiên Điện cùng Thần Các nhân mã cũng lập tức đuổi theo.

Những thế lực khác chứng kiến kết cục này đều không nhịn được sợ hãi và thán phục lắc đầu. Ai có thể nghĩ tới, không bao lâu trước, Đại La Thiên Vực hãm sâu vào hiểm cảnh, nhưng Mục Trần xuất hiện, cục diện này lập tức bị thay đổi...

Có cường giả ư hừ thở dài, thần sắc tràn đầy vẻ cảm thán. Bọn hắn dự cảm, trong lần Đại Thú Liệp Chiến này, một thiếu niên vốn không thu hút nhiều sự chú ý, nhưng có khả năng sẽ trở thành một nhân vật "hắc mã" mà khiến người ta phải luôn nghe ngóng!

Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Có Một Thế Giới Tu Tiên
Quay lại truyện Đại Chúa Tể (Dịch)
BÌNH LUẬN