Logo
Trang chủ

Chương 987: Con riêng

Đọc to

Theo Đinh Thu Thủy bị đào thải, dường như chỉ sau một đêm, toàn bộ cuộc tuyển chọn của Kiếm Lư đã bắt đầu, tất cả mọi người đều trở nên căng thẳng.

Lữ Thụ không ngờ nhất là, Tôn Trọng Dương vậy mà lại bán rẻ tin tức hắn đã tấn thăng nhất phẩm... Thất bại khi cố gắng đột phá nhị phẩm à.

Không chỉ có thế, trước kia hắn thân là nhị phẩm xếp ở vị trí số một trong danh sách đại nhiệt (được nhiều người quan tâm), nhưng lúc đó Đinh Thu Thủy mới là người đứng đầu bảng thực lực. Bởi vậy, mọi người thấy hắn xếp hạng cao thì khó chịu, nhưng kỳ thật trong lòng vẫn coi Đinh Thu Thủy mới là người thực sự khó giải quyết.

Khó chịu thì khó chịu, nhưng mọi người cũng không có nhằm vào hắn mà chế định sách lược gì, dù sao cũng chỉ là nhị phẩm. Dù trước đó vì vụ đánh cược của Vương Thành, thậm chí là những vụ đánh cược ở nơi khác khiến hắn làm mọi người phải bồi thường tiền, thì điều đó cũng không thể sánh được với tầm quan trọng của cuộc tuyển cử Kiếm Lư.

Ai sẽ ở trong cuộc tuyển cử Kiếm Lư mà so đo những số tiền đã thua trước kia chứ? Nhất định phải vứt bỏ ân oán cũ để bình tĩnh suy nghĩ xem nên nhằm vào ai mới phù hợp.

Còn bây giờ thì khác, hắn nhất phẩm rồi... Rất nhiều người đều có cảm giác thù mới hận cũ cùng tính một lượt.

Lữ Thụ nhìn bóng đen trên tường, hiếu kỳ nói: "Ngươi thật tin lời Tôn gia sao?"

"Nếu không thì sao? Tôn gia không có lý do gì gạt chúng ta, mọi người cũng không có xung đột lợi ích gì," người kia cười lạnh nói.

Lữ Thụ kinh ngạc: "Vậy ngươi biết rõ ta đã nhất phẩm rồi, lại còn dám nói chuyện với ta như vậy?"

Ngay trong hai ngày Lữ Thụ tiến vào Vương Thành, 46 kiếm lư tuyển thủ còn lại đã giảm xuống còn 44 người.

Tính đến thời điểm này, những người bị đào thải trăm phần trăm đều do Lữ Thụ làm... Căn bản không liên quan gì đến người khác cả...

Lữ Thụ thở dài dẫn Dịch Tiềm về khách sạn. Khách sạn đó có ba gian phòng trong sân, vừa đủ cho mỗi người một gian.

Lữ Thụ về phòng tiếp tục ăn trái cây. Lữ Tiểu Ngư hiếu kỳ hỏi Dịch Tiềm chuyện gì đã xảy ra. Dịch Tiềm liền kể lại sự việc, rồi hiếu kỳ hỏi: "Ngô vương tính khí vẫn luôn nóng nảy như vậy sao?"

Theo Dịch Tiềm thấy, Lữ Thụ thật sự rất nóng nảy. Tuyển thủ nhị phẩm kia muốn chạy cũng không thoát, bị Lữ Thụ đè xuống đất đánh cho tơi bời, hơn nữa còn bắt đối phương bỏ tiền "chuộc thân".

Lữ Tiểu Ngư bình tĩnh nói: "Hắn có một loại năng lực đặc biệt."

Dịch Tiềm càng thêm hiếu kỳ. Sao chuyện này lại liên quan đến năng lực đặc biệt được chứ? Hắn nhịn không được hỏi: "Năng lực đặc biệt gì?"

"Một loại năng lực giẫm phải cứt chó cũng có thể khiến cứt chó trước sau hối hận..."

Dịch Tiềm: "..."

...

Lữ Thụ biết rõ mình ở phương diện lập kế hoạch có thể quả thật có chút khiếm khuyết. Dù sao cho đến bây giờ, những thứ tỉ mỉ bày kế hình như đa số đều không thành công. Ngay cả cái bẫy mà hắn cố ý đào cho Tôn Trọng Dương và những người khác khi nghe lén trong rừng trước đó cũng là do Lữ Tiểu Ngư đưa ra chủ ý.

Nhưng Lữ Thụ lại có chút không phục. Dựa vào cái gì kế hoạch của Tiểu Ngư lần nào cũng thành công, còn hắn thì nhất định sẽ tự gài bẫy mình?

Cả đêm bị Lữ Tiểu Ngư trào phúng mấy câu, hắn Lữ Thụ chịu không nổi sự uất ức này. Nhất định phải thay đổi cách nhìn của Lữ Tiểu Ngư về mình, kế hoạch của mình cũng có thể thành công!

Nếu không, về sau làm sao duy trì uy nghiêm của mình đây!

Sáng sớm lúc ăn cơm, Lữ Thụ nhìn biểu cảm cười trộm của Lữ Tiểu Ngư liền không vui: "Cười gì vậy? Ta đêm qua đã nghĩ thông rồi. Có lẽ vẫn luôn là suy nghĩ của ta trước đây đi vào một lầm lẫn. Dựa vào thực lực hiện tại của ta, ta cần liên minh với nhị phẩm sao? Căn bản không cần!"

Kết quả lúc này Lữ Tiểu Ngư bỗng nhiên cắt ngang nói: "Ta muốn hỏi ngươi một chuyện, trái cây kia của ngươi rốt cuộc từ đâu ra?"

Lữ Thụ nghiêm mặt nói: "Ngươi xem ta đang nói chuyện chính sự đây, đừng cắt ngang ta. Ta cảm thấy là như thế này, ta cần thay đổi sách lược..."

"Ha ha," Lữ Tiểu Ngư ôm cánh tay cười lạnh. Nàng đêm qua thực lực trong một đêm liền thắp sáng toàn bộ sao trời tầng thứ tư. Rõ ràng tinh đồ của Lữ Thụ đều bị khóa lại không có cách nào tu hành, nàng liền có chút hiếu kỳ những trái cây này là vì cái gì mà sinh ra.

Lữ Thụ không chịu nói cho nàng, chắc chắn bên trong có bí mật không thể cho ai biết!

Dịch Tiềm hỏi: "Lão bản, ngươi định thay đổi sách lược gì?"

Lữ Thụ cho Dịch Tiềm một ánh mắt 'ngươi rất hiểu chuyện', sau đó nhanh chóng theo lời nói tiếp: "Tại sao chúng ta phải liên minh với nhị phẩm? Thực lực của nhị phẩm lại kém, nhân số nhiều lại mỗi người đều có mục đích riêng. Đã bây giờ chuyện thực lực nhất phẩm bại lộ rồi, vậy chúng ta đi liên thủ với nhất phẩm đem nhị phẩm đá ra ngoài trước đi! Hoàn mỹ!"

"Cái này hoàn mỹ rồi?" Lữ Tiểu Ngư không đưa ra ý kiến.

Dịch Tiềm đi ra ngoài. Lữ Thụ và Lữ Tiểu Ngư khi đến Lữ Trụ vẫn còn xa lạ với cuộc sống nơi đây. Còn Dịch Tiềm thì khác, Dịch Tiềm không chỉ là thổ dân ở đây, hơn nữa còn từng là lão đại hô phong hoán vũ trong thế giới ngầm của Lữ Trụ, còn từng làm qua Ngự Long Ban Trực.

Hiện tại Dịch Tiềm đã ký kết minh ước với hắn, Lữ Thụ cũng không cần lo lắng đối phương sẽ phản bội. Cho nên yên tâm chờ đợi tin tức là được rồi. Hắn đột nhiên cảm thấy, có người chạy việc cảm giác kỳ thực cũng rất tốt đó a...

Ban đêm Dịch Tiềm liền trở về. Hắn ở trong đình viện nhỏ giọng nói với Lữ Thụ: "Tìm được người đứng thứ ba trên bảng nhân khí. Đối phương đến từ Tây Đô, là con riêng của Đoan Mộc Hoàng Khải."

Lữ Thụ tiếp lời: "Đinh Thu Thủy cũng là con riêng của đại tông sư, cái này lại xuất hiện một con riêng nữa. Con riêng nhiều như vậy sao? Hơn nữa bọn hắn vì cái gì mình không dạy đạo, nhất định phải đưa đến Kiếm Lư?"

Dịch Tiềm sửng sốt một chút: "Tự mình dạy bảo khẳng định không bằng đưa đi Kiếm Lư."

Lần này đến lượt Lữ Thụ sửng sốt. Hắn từ câu nói theo bản năng của Dịch Tiềm mới hoàn toàn hiểu rõ địa vị của Kiếm Lư trong lòng người dân Lữ Trụ cao đến mức nào. Đối phương vậy mà cảm thấy Thiên Đế tự mình dạy bảo cũng không bằng đưa vào Kiếm Lư!

Đây là một loại suy nghĩ đương nhiên.

Lữ Thụ hiếu kỳ hỏi: "Kiếm Lư thần kỳ như vậy sao? Khó nói Thiên Đế tự mình dạy không ra đại tông sư? Hơn nữa ngươi nhìn Đinh Thu Thủy này, tới tham gia tuyển cử Kiếm Lư đã có thực lực nhất phẩm, hắn lại đề thăng cũng có hạn a."

"Không giống nhau," Dịch Tiềm lắc đầu: "Đối với rất nhiều người mà nói Kiếm Lư giống như tín ngưỡng. Bởi vì năm đó khi Lữ Trụ chiến loạn, chúng ta đi theo lão thần vương mở rộng đất đai, cũng giết chết vô số địch nhân. Vị kia ở Kiếm Lư mấy lần vì lão thần vương ngăn cơn sóng dữ. Hơn nữa tiến vào Kiếm Lư trên thân liền chẳng khác gì có được một khối miễn tử kim bài. Tương lai cho dù tranh đấu có kịch liệt hơn cũng có thể bảo toàn tính mạng, đây cũng là nguyên nhân Lưu Nghi Chiêu sống sót."

"Con riêng của Thiên Đế ai dám động đến hắn a," Lữ Thụ không hiểu.

"Còn có Thiên Đế khác a," Dịch Tiềm nói: "Huống hồ đại tông sư muốn từ thành pháp tắc, loại chuyện này trong mắt mọi người đều là không dạy ra được, phải dựa vào ngộ tính, thiên phú, cơ duyên. Nhưng Kiếm Lư tựa hồ liền có chỉ dẫn con đường thông hướng đại tông sư. Tuy nhiên vẫn rất khó, nhưng mọi người tối thiểu có thể nhìn thấy đường ở đâu rồi."

"Chờ một chút," Lữ Thụ sửng sốt một chút: "Kiếm Lư có phương pháp đề thăng lên đại tông sư? Vậy Kiếm Lư có rất nhiều đại tông sư sao? Không phải nói trong thiên hạ này đại tông sư vẫn chưa tới mười cái sao, nhiều thì có thể đi đâu?"

Thiếu niên chạy loạn lại bởi vì ngẫu nhiên được một quyển Khô Thuỷ Kinh từ đó bước lên Tu Tiên Chi Lộ, mời đọc, truyện đã hơn 1k chương.

Đề xuất Voz: Tán Gái 10k Sub
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

hamew

Trả lời

4 tháng trước

thiếu chương 975 rồi bạn ơi

Ẩn danh

pduyhl

Trả lời

6 tháng trước

Truyện hay vãi, ae nào cùng xem thôiiii