Logo
Trang chủ
Chương 7

Chương 7

Đọc to

Mẹ dì bấy giờ mới chạy vội xuống nhà bếp, châm đèn lên thì thấy mọi thứ vẫn y nguyên… không mảy may có một sự xáo trộn nào cả. Bà bỏ lên nhà trên trấn tĩnh mọi người, được khoảng 10 phút thì những tiếng loảng xoảng ấy lại vang lên… Nhưng lần nào cũng vậy, mọi người xuống đến bếp thì mọi thứ vẫn bình thường, tiếng loảng xoảng cũng im bặt, cửa sau của bếp thông xuống vườn thì vẫn khóa trong kiên cố. Họa may chỉ có tiếng lào xào của những bụi chuối ở ngoài vườn.

Em cũng éo hiểu sao, mà cứ tới khúc gay cấn là thế nào cũng có tiếng lào xào của bụi chuối chen vào, cơ mà các bác không thắc mắc nhá. Cái này là em kể sự thật, chứ chả phải em thêm bớt gì vào để các bác xoắn đâu.

Chỉ có điều… không khí trong gian bếp thay vì ấm áp như mọi ngày, lại cứ lạnh ngắt như có gió đông thổi vào. Mà gian bếp nhà dì, ban đêm luôn được khóa trái cẩn thận, cửa sổ được chốt lại đàng hoàng. Éo biết mấy thím thì thế nào, chứ cái bữa em ngồi nghe mẹ em kể chuyện dì Hồng, tới đoạn này là em chui mẹ vào chăn, lòi mỗi cái đầu ra ngoài mà ngồi hóng chuyện thôi. Thím nào ngồi đọc một mình, nhớ để ý đằng sau nhá… kaka. Đang đọc mà bị ma hù em không chịu trách nhiệm đâu. @@

Em xin kể tiếp. Biết có điềm chẳng lành, và nhớ lại là lúc dì Hồng qua đời, cũng là ngày thứ 3 dì không ăn uống được gì, chú hiểu ý, biết rằng dì Hồng đang đói nên xuống đơm vội chén cơm mang lên trên bàn thờ dì, rồi thắp cho dì nén nhang. Cũng từ lúc đấy, không còn tiếng động nào nữa. Không gian căn bếp cũng ấm áp trở lại, "chim cò" em ở trong quần lúc ngồi nghe kể cũng từ từ bớt "teo" đi, không còn "xoắn" nữa.

Thím nào theo dõi chuyện của em từ 2 ngày nay, chắc cũng để ý thấy là cứ mỗi lần em viết tới mấy đoạn ghê ghê là em lại bắt đầu "chim cò xoắn hết lên". Cơ mà các bác đừng thắc mắc, tại đấy là cái tật của em, bị thật đấy mấy thím ạ. Cứ sợ sợ cái gì, là "trym" của em nó "xoắn" lên thật. Đêm nay mà có thím nào "xoắn" giống em, cmt báo em cái cho em vui.

Nhiều ngày sau đó, gia đình dì hiểu rõ rằng dì chết rất linh. Nên mọi việc trong nhà đều cố gắng làm rất cẩn thận, và dường như dì cũng hiểu ý, không về quậy phá nữa, không mảy may có một sự kì bí nào xảy ra tiếp theo. Những tưởng mọi chuyện đã qua đi tất cả, và mọi người quên đi sự linh thiêng của dì Hồng. Thì vào một ngày đầu tháng Bảy (không biết ngẫu nhiên hay không, mà lần này rơi vào đúng tháng cô hồn), khi mà cả nhà làm mâm cơm ăn quây quần gia đình, thì cũng là lúc dì Hồng một lần nữa hiện về, khiến cho cả nhà lại thót tim vì sợ hãi…

Chuyện 6: Phần tiếp của Series những chuyện kì bí của dì Hồng.

Tột đỉnh của sự đáng sợ trong sự linh thiêng của dì Hồng nằm ở 2 câu chuyện nhỏ tiếp theo nằm trong "Chuyện 6" này. Nhưng mà em đang trông shop các bác ạ, bữa rầy lo mải mê viết truyện cho mấy thím mà em bị rầy rà dữ quá. Em lại còn là sinh viên năm nhất nữa, đủ thứ phải làm. Nếu mà khuya nay em hoàn thành kịp phần 6, thì em sẽ up lên luôn cho mấy thím đọc. Với lại em muốn hỏi ý kiến mấy thím về chuyện của em viết. Mấy thím chịu khó bỏ ra 1 phút cmt cho em những câu hỏi này cái, để em biết hướng mà kể chuyện tiếp cho mấy thím nghe:

Thứ 1: Chuyện em viết đọc được không, văn từ có trẻ trâu hay rườm rà quá không để em còn sửa.
Thứ 2: Em biết rất nhiều câu chuyện giết người kinh hãi, trong đó có những tình tiết ma cỏ nho nhỏ. Tuy không hẳn được gọi là chuyện ma, nhưng cũng rất là kinh hãi. Mấy thím có muốn em kể luôn không?
Thứ 3: Những câu chuyện em kể được tóm lược lại từ những câu chuyện thực tế trong dòng họ, hoặc những gia đình xung quanh em. Các thím đọc, thấy có đáng tin? Có tin những truyện em viết là thật không?

Hờ hờ, mấy thím ráng giúp em, để em lấy ý kiến mọi người mà viết tiếp nhé.
8h tối: Cơ mà shop vắng khách, em ngồi viết tiếp cho mấy thím đọc đêm khuya đỡ buồn.

Chuyện kì bí tiếp theo em kể, chắc đa phần các bác cũng không tin cho lắm. Những chuyện trước về dì Hồng thì còn có thể lý giải theo kiểu "do suy nghĩ về dì nhiều quá, hoặc là trùng hợp gì đấy". Nhưng sự kiện lần này thì lại không thể lý giải theo những cách đó được… Dì Hồng hiện thân về.

Trời hè tháng 7 thiu thiu gió, dì Hồng cũng chỉ mới qua đời được hơn 2 tháng. Bữa nay, cả nhà chú làm mâm cơm ăn quây quần gia đình. Từ bác Cả cho đến mấy đứa út trong nhà đều tề tựu về bên mâm cơm, người đem theo con gà, người mang theo miếng thịt lợn… chả mấy chốc mà thức ăn cứ ê chề đầy nhà. Nhìn mâm cơm thịnh soạn, chú mủi lòng nhớ đến cái đói của dì Hồng lúc qua đời… Chốc chốc chú lại liếc mắt ra bụi chuối trước nhà, xem có cơn gió nào thổi tới lay động bụi chuối, để biết dì Hồng có về với gia đình con cháu hay không.

Chập tối, cả nhà đã quây quần đông đủ bên mâm cơm gia đình. Bỏ qua nỗi mệt đồng áng, công việc ban ngày, mỗi người lại thành tâm lại bàn thờ khấn vái cầu nguyện cho dì Hồng vài lời. Bà cụ già yếu, cũng lọm khọm thắp nén nhang, để chút hoa quả lên bàn thờ mong con mình được no bụng nơi chín suối. Chả mấy chốc mà khói nhang đã tỏa đầy khắp gian khách, khiến không gian hơi mờ mờ ảo ảo. Em không biết hồi ấy thì thế nào, chứ nhà em mỗi lần đốt nhiều nhang quá, sặc khói chỉ muốn xỉu thôi…

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thần Đạo Đế Tôn
BÌNH LUẬN