Chương 695: Thiên tai
Bên trong chiến trường hỗn loạn, ngay tại lúc Lý Hỏa Vượng nhất thời không hiểu, con Long Mạch vừa khôi phục tự do muốn làm gì, liền thấy nó đối bốn phía chiến trường kích động hô to:
"Chạy mau! Chạy mau a! Đây là một cái bẫy! Pháp Giáo muốn lấy Long Mạch làm mồi nhử, bắt các ngươi một mẻ hốt gọn!"
Vừa dứt lời, tiếng nổ rung trời không dứt từ đâu đó vọng đến, mặt đất bắt đầu rung chuyển kịch liệt. Vùng trống giữa Vân Trạch đặc biệt rung lắc dữ dội hơn, toàn bộ cứ điểm, hay nói đúng hơn là toàn bộ mặt đất, dường như sống dậy.
Hóa ra, việc phá hủy Long Mạch chỉ là giả vờ. Pháp Giáo không chỉ muốn phá hủy Long Mạch, mà còn muốn lấy lý do đó để bắt gọn người của Ti Thiên Giám!
Cũng chính lúc này, trời bỗng nhiên tối sầm, mang theo cảm giác thiên tai. Khi cảm nhận được ánh mắt trên bầu trời gắt gao nhìn chằm chằm mình, một giọt mồ hôi lạnh theo gò má Lý Hỏa Vượng trượt xuống, hắn biết mình gặp rắc rối lớn rồi.
Vốn dĩ, Lý Hỏa Vượng cho rằng dù Pháp Giáo có bao nhiêu cao thủ đi chăng nữa, đối mặt với ba vị Ti Thiên Giám cùng với cao thủ hàng đầu trong Ti Nội của Giám Thiên Ti, bọn họ nhất định không thể đánh lại. Dù bọn họ có mai phục, Lý Hỏa Vượng mang theo Miểu Miểu rời đi vẫn không thành vấn đề. Thế nhưng, không ai ngờ rằng Vu Nhi thần lại trực tiếp động thủ!
Đây không phải là âm mưu của Pháp Giáo! Đây là âm mưu của Vu Nhi thần! Hắn vì loại bỏ chướng ngại hạ phàm nên đã dùng mọi thủ đoạn.
Lý Hỏa Vượng biết rõ, hiện tại Vu Nhi thần chưa thể hạ phàm, nhưng điều đó không có nghĩa là đối phương không thể có hành động khác. Nếu hắn thiết lập chỉnh lý phục, e rằng sau này sẽ gặp phiền phức lớn.
"Đi! Miểu Miểu mau rút lui!" Bành Long Đằng đột nhiên xuất hiện bên cạnh Lý Hỏa Vượng, một tay nắm lấy hắn, trực tiếp ném về phía đầm lầy xa xa.
Từ nơi rất xa trên không trung vọng xuống một loại âm thanh tựa như tiếng hạc khiến da đầu tê dại. Mảnh đất khô cằn giữa Vân Trạch rung chuyển càng thêm kịch liệt.
Bỗng nhiên, những cây cột đá nhọn hoắt mọc lên từ những vũng bùn xung quanh, chặn đường đi của Lý Hỏa Vượng đang ở giữa không trung. Chưa kịp chuyển hướng, những cây gai nhọn khổng lồ bao vây toàn bộ cứ điểm không ngừng dâng lên.
Những cây gai nhọn khổng lồ này đan xen vào nhau, theo sự rung chuyển dữ dội chợt khép lại, một cái miệng rộng sánh ngang với ngọn núi, trực tiếp nuốt chửng toàn bộ cứ điểm nằm ở trung tâm Vân Trạch.
Theo đó, mọi thứ chìm vào bóng tối, xung quanh lập tức yên tĩnh trở lại.
Huyễn Tẫn kéo một vệt sáng chiếu rọi xung quanh, mọi người "oanh" một tiếng đánh ra, hai bên giao thủ cuối cùng không còn quan tâm đến cái khác, nhao nhao tản ra. Vẻ bối rối trên mặt những người này không thể làm giả, rõ ràng Pháp Giáo bên này không hề thông báo cho họ biết đây là một cái bẫy.
Việc đã đến nước này, Lý Hỏa Vượng chỉ có thể cố gắng trấn tĩnh. Hắn đi đến bên cạnh Huyễn Tẫn hỏi: "Vu Nhi thần dùng thủ đoạn gì? Bây giờ chúng ta đang ở trong bụng thứ gì?"
Huyễn Tẫn trả lời ngắn gọn câu hỏi của Lý Hỏa Vượng: "Địa Long."
"Cái gì? Thật sự có Địa Long?" Đồng tử Lý Hỏa Vượng trong nháy mắt co lại cực nhỏ. Hắn trước nay vẫn cho rằng cái gọi là "Địa Long lật mình" chẳng qua là tên gọi khác của địa chấn, nhưng không ngờ thứ này lại tồn tại thật sự!
Xung quanh tối tăm bắt đầu rung chuyển chậm rãi, hiển nhiên Địa Long đã bắt đầu lẩn sâu vào trong đất. Nếu không nghĩ cách ra ngoài, e rằng sẽ không bao giờ ra được nữa!
Nghĩ đến đây, Lý Hỏa Vượng lập tức chuẩn bị đi về phía bên cạnh, quyết định dù có phải phá thủng "Địa Long" này thành một cái động, cũng phải chạy thoát khỏi đây.
Lý Hỏa Vượng nhanh chóng đi tới ranh giới, dùng tay ấn vào bức tường cứng như sắt. Bức tường dưới sự khống chế của hắn nhanh chóng tan chảy thành một lỗ hổng lớn.
Dù vô cùng cứng rắn, nhưng vẫn có thể xuyên qua. Tuy nhiên, chưa kịp tiếp tục, điều bất ngờ đã xảy ra. Hắn cảm thấy cơ thể có chút ngứa, đưa tay sờ lên vết thương ở bụng, lôi ra vài con nhuyễn trùng.
Nhìn những con nhuyễn trùng màu xanh lục này, Lý Hỏa Vượng chợt nhớ lại những hình ảnh nhân vật hắn từng nhìn thấy trong Vân Trạch trước đó.
"Phụ thân, trong bụng người có rất nhiều trùng tử, hơn nữa càng ngày càng nhiều. Ta sẽ ném chúng ra."
Xúc tu của Lý Tuế không ngừng lôi những con nhuyễn trùng trong bụng Lý Hỏa Vượng ra. Nhưng khi Lý Hỏa Vượng nhìn thấy dưới lớp da trơn bóng của xúc tu Lý Tuế, cũng có nhuyễn trùng đang cuộn trào, tim hắn chợt thắt lại.
Địa Long đang tiêu hóa bọn chúng, không chỉ là người, mà cả Lý Tuế cũng đang bị tiêu hóa cùng nhau.
Điều khiến biểu cảm của hắn trở nên cực kỳ khó coi là, loại tiêu hóa này không chỉ xảy ra bên trong cơ thể, mà còn xảy ra bên ngoài cơ thể.
"A a!" Lữ Tú Tài hét thảm một tiếng.
Cùng lúc đó, Lý Hỏa Vượng vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy từ trong bóng của hắn, đủ loại tà ma hỗn loạn bọc lấy khói đen từ trong xông ra.
Trong bụng Địa Long này, bóng của mỗi người cũng bắt đầu biến thành một cánh cửa không thể đóng lại, triệu hồi vô tận đủ loại tà ma.
Những tà ma này không mạnh lắm, chỉ khoảng trình độ của Du lão gia, nhưng số lượng của chúng lại vô tận, giết bao nhiêu cũng không hết.
"Huyễn Tẫn! Làm gì đó đi!" Lý Hỏa Vượng nói với Ti Thiên Giám Đại Lương ở bên cạnh.
"Xin lỗi, ta không làm được. Trước khi Địa Long mở miệng, ta đã chạy đi rồi. Bên cạnh ngươi chỉ là huyễn tượng của ta." Nói xong lời này, thân thể Huyễn Tẫn dần dần tan biến.
"Ngươi nói cái gì!" Lý Hỏa Vượng khó tin nhìn hắn.
"Cái gọi là 'giảo hoạt miễn ba hang', ta đã đến Hậu Thục cứu Long Mạch, dĩ nhiên đã có chuẩn bị ở sau đề phòng vạn nhất. Sao, đừng nói với ta ngươi không có biện pháp dự phòng."
Lý Hỏa Vượng đưa bàn tay vào bụng, lôi ra một miếng da người lớn bằng bàn tay mà không ai phát hiện. Cắn chặt răng, hắn đương nhiên đã chuẩn bị chuẩn bị ở sau. Lợi dụng lúc vội vàng lên đường, hắn lặng lẽ lột hai tầng da của mình, làm hai pháp khí bảo mệnh. Kỷ Nhất một cái, Miểu Miểu một cái, nhưng chuẩn bị ở sau của hắn trong tình huống này căn bản không phát huy được tác dụng!
Lý Hỏa Vượng nhanh chóng nhìn xung quanh, phát hiện ngoài Huyễn Tẫn chạy, Chưởng đàn Ti Thiên Giám Hậu Thục cũng chạy, và không ít người khác cũng chạy.
May mắn duy nhất là, Chính Bá Kiều, Ti Thiên Giám Tứ Tề, không chạy thoát. Hắn mặt xanh lét nhìn xung quanh, dường như đang tính toán điều gì đó. Chuẩn bị ở sau của hắn dường như cũng không giúp hắn thoát ra ngoài.
"Không sao, ngươi cứ chờ một chút, bên ngoài ta chắc chắn đang nghĩ cách cứu các ngươi ra ngoài. Ngươi không cần nghi ngờ ta sẽ bỏ mặc ngươi. Hai con Long Mạch cũng ở đây mà."
"Còn chờ một lát! Ngươi nhìn bây giờ có chờ được không?!" Lý Hỏa Vượng một kiếm chém tan những tà ma đang xông về phía mình, dùng tay chỉ vào sự hỗn loạn trước mặt chất vấn.
Chỉ một chút thời gian như vậy, đủ loại tà ma khiến xung quanh trở nên chật chội. Không ít người đạo hạnh yếu kém đã chết dưới sự vây công của nhuyễn trùng trong cơ thể và tà ma. Tình thế trong nhất thời trở nên cực kỳ nguy hiểm.
"Đừng hoảng sợ, bên ngoài ta chắc chắn đang nghĩ cách. Vả lại, ngươi không dễ dàng chết như vậy." Nói xong câu này, thân thể Huyễn Tẫn triệt để tan biến.
Cũng chính lúc này, giọng nói của Lý Tuế vang lên trong đầu Lý Hỏa Vượng. Giọng nói của nàng lần đầu tiên mang theo sự hoảng sợ và sợ hãi.
"Phụ thân, trong bụng con cũng có rất nhiều trùng tử xuất hiện. Bọn chúng đang ăn thịt của con. Phụ thân, con có phải chết không?"
_______________
Hôm nay nhiều chương quá, mọi người cho xin đề cử với ạ, tội nghiệp cvt /llanh /dma
Đề xuất Tiên Hiệp: Đạo Tam Giới